Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 24

Cập nhật lúc: 2024-09-15 10:26:44
Lượt xem: 131

Bây giờ trước mặt Tống Mẫn Nhi, anh ta lại chỉ đứng nhìn.

Nếu anh ta không đến tìm cô nói những lời đó, cũng sẽ không khiến Tống Mẫn Nhi cảm thấy mình nắm được điểm yếu...

Mà giờ phút này, anh ta đứng ở đây, ngay cả một câu minh oán cũng không muốn nói thay cô.

Tô Úc Nhiên nhìn chằm chằm anh ta, không biết có phải gió đêm quá lớn hay không, hốc mắt cô bỗng đỏ hoe...

Tống Mẫn Nhi thấy cô nhìn chằm chằm Tần Dực, nói: "Con tiện nhân, cô còn nhìn cái gì?"

Cô ta giơ tay lên, định đánh tiếp.

Tần Dực lên tiếng: "Thôi đi."

Tống Mẫn Nhi quay đầu lại trừng mắt liếc anh ta một cái, "Cô ta bây giờ đã kết hôn rồi, còn ở bên cái tên Từ Hành kia nữa! Anh còn bênh vực cô ta như vậy."

"Ở đây đông người, ồn ào không hay, em cũng không muốn mất mặt chứ?" Giọng Tần Dực lạnh lùng, dường như không phải vì bênh vực Tô Úc Nhiên.

Tô Úc Nhiên cũng không cảm thấy anh ta đang bênh vực mình.

Trong mắt anh ta chỉ có lợi ích, chỉ có hôn ước của anh ta và Tô gia... Sao có thể bênh vực mình chứ?

Cô cười khổ một tiếng, xoay người, một giọt nước mắt rơi xuống.

Cô men theo bậc thang trải thảm đỏ đi lên, đi rất khó khăn, nhưng lưng vẫn thẳng tắp, không muốn để mình ngã xuống.

Tần Dực nhìn bóng lưng cô, ép buộc mình dời mắt.

Tống Mẫn Nhi khoác tay anh ta, làm nũng nói: "Anh còn nhìn cô ta kìa! Cô ta có gì đẹp mà nhìn. Em ở ngay bên cạnh anh đây, anh còn nhìn người khác."

Tần Dực lạnh nhạt nói: "Đi thôi."

Tống Mẫn Nhi đi theo anh ta, bắt đầu chuyển chủ đề: "Đúng rồi, anh biết Phó Hàn Châu không?"

"Ừm."

Sao anh ta có thể không biết chứ?

Tống Mẫn Nhi nói: "Vậy anh đã gặp anh ta chưa? Em nghe người trong công ty nói, anh ta rất lợi hại, còn nói hôm nay anh ta sẽ đến, nếu có thể gặp được anh ta thì tốt rồi, em cũng muốn xem thử, rốt cuộc anh ta trông như thế nào."

Tần Dực nói: "Người muốn gặp anh ta nhiều lắm!"

Bản thân anh ta cũng muốn gặp Phó Hàn Châu.

Nếu anh ta quen biết Phó Hàn Châu, thì không cần phải nghĩ đến việc leo lên Tô gia nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-24.html.]

Nhưng hiển nhiên...

Phó Hàn Châu, không phải ai cũng có thể với tới.

Mặc dù nhà anh ta đã đính hôn với Tô gia, nhưng đến bây giờ, Tần Dực cũng không biết, Phó Hàn Châu có quan hệ gì với Tô gia.

Tống Mẫn Nhi tò mò nhìn anh ta, hỏi: "Vậy anh đã gặp chưa?"

"Chưa."

"Ngay cả anh cũng chưa gặp à!" Tống Mẫn Nhi cảm thán: "Vậy anh ta cũng quá làm màu rồi đấy! Em chỉ muốn xem thử, rốt cuộc anh ta trông như thế nào thôi."

Tần Dực liếc nhìn Tống Mẫn Nhi, nếu cô ta không phải con gái của Tô gia, nói thật, anh ta thật sự không ưa cô ta.

Tống Mẫn Nhi thích nói lung tung, miệng không giữ mồm giữ miệng, hơn nữa trước đây cô ta lại lớn lên ở nông thôn, cái gì cũng không biết. So với cô ta, Tô Úc Nhiên ngược lại ưu tú hơn không ít...

Chỉ là...

Gia cảnh quyết định tất cả, Tô Úc Nhiên bị Tô gia đuổi ra khỏi nhà, không thể nào trở thành vợ của anh ta, anh ta cũng không thể vì Tô Úc Nhiên mà đắc tội với Tô gia!

Tô Úc Nhiên đến hội trường, nhìn thấy Từ Hành, cô đi tới, chào hỏi anh ta: "Từ tổng."

Từ Hành nhìn thấy cô, nhiệt tình nói: "Cô đến rồi à!"

Tô Úc Nhiên hỏi: "Có cần giúp gì không ạ?"

Từ Hành lúc này đang nói chuyện với người khác, biết Phó Hàn Châu còn chưa đến, nên giới thiệu những người bên cạnh cho cô.

Đều là những ông lớn trong ngành, rất nhiều người Tô Úc Nhiên đã từng nghe nói đến khi còn đi học.

Vì là Từ Hành dẫn cô đến, mọi người đối với Tô Úc Nhiên cũng coi như lịch sự.

Đương nhiên, rời khỏi đây, chắc cũng không ai nhớ cô là ai nữa.

Tối nay mọi người đều đến vì Phó Hàn Châu.

Đều muốn có thể gặp mặt Phó Hàn Châu một lần.

"Nghe nói Phó gia hôm nay sẽ đến, có thật không?"

Từ Hành nói: "Chuyện này tôi không biết! Chuyện của ông lớn, chúng ta nào dám nói gì? Xem tâm trạng của anh ấy thôi."

Có lúc nói anh ấy sẽ đến, anh ấy lại đột nhiên không muốn đến nữa, người khác cũng không làm gì được.

Tô Úc Nhiên nghe bọn họ nói chuyện, đối với Phó Hàn Châu trong miệng bọn họ, cảm thấy rất xa lạ.

Luôn cảm thấy bọn họ nói, hình như không phải Phó Hàn Châu mà cô quen biết.

Loading...