Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 260

Cập nhật lúc: 2024-09-23 16:19:34
Lượt xem: 65

Ngực cô hơi tức, Phó Hàn Châu giúp cô hút hết trong phòng tắm, mới ôm cô ra ngoài.

Khương Nhan đã về phòng, cô ấy ngồi trên giường, dựa vào đầu giường, nước mắt lại chảy xuống, nhớ đến chuyện vừa rồi đi tìm Phó Hàn Châu...

Cô ấy vốn định tìm anh có chút việc, muốn anh dành chút thời gian cho mình, lại nghe thấy bên trong truyền đến loại âm thanh đó.

Tuy rằng rất nhỏ, cô ấy vẫn nghe thấy...

Cô ấy dù ngốc cũng biết bọn họ đang làm gì.

Tuy rằng tự nhủ với bản thân, Tô Úc Nhiên chỉ là thuốc dẫn, trong lòng cô ấy vẫn rất khó chịu.

Bên cạnh anh rốt cuộc đã có người khác, mà người đó, lại không phải là mình.

...

Buổi sáng, lúc Tô Úc Nhiên dậy, Khương Nhan đã đi rồi.

Nghe dì Tề nói Khương Nhan chưa đến 7 giờ đã đi rồi, Tô Úc Nhiên còn khá bất ngờ.

Cô vốn tưởng rằng, Khương Nhan đã đến rồi, nhất định sẽ gây đủ phiền phức cho mình, đợi đến khi Phó Hàn Châu không thể nhịn được nữa mới chịu đi.

Hôm nay cô hơi khó chịu.

Đầu có chút choáng váng...

Có lẽ là do tối qua với Phó Hàn Châu quá điên cuồng.

Nửa đêm cô đã ngủ rồi, lại bị anh đánh thức thêm một lần nữa.

Anh thật sự giống như có sức lực dùng mãi không hết.

Cho đến sau đó cô thật sự không chịu nổi nữa, cầu xin anh cả nửa ngày, anh mới đồng ý không động vào cô, để cô nghỉ ngơi một chút.

Tô Úc Nhiên ngồi bên bàn ăn, ăn sáng.

Dì Tề nhìn ra sự khó chịu của cô, "Phu nhân, cô bị ốm sao?"

Tô Úc Nhiên nói: "Không có, chỉ là hơi chóng mặt một chút."

"Có phải bị sốt rồi không? Nhìn mặt đỏ lắm."

Dì Tề vừa nói, vừa đưa tay sờ lên mặt Tô Úc Nhiên, quả thật hơi nóng, bà lại đi lấy nhiệt kế, đo nhiệt độ cho Tô Úc Nhiên.

Phó Hàn Châu mặc áo ngủ đi từ trên lầu xuống.

Tỉnh dậy không thấy Tô Úc Nhiên đâu, lúc này thấy cô ngồi đó ăn sáng, anh đi xuống, "Sao vậy?"

Dì Tề nói: "Phu nhân hơi sốt."

Phó Hàn Châu đi tới, nhìn Tô Úc Nhiên một cái, sờ lên trán cô, "Quả thật hơi nóng, hôm nay nghỉ ngơi đi, anh gọi bác sĩ đến xem. Đừng đi làm nữa."

"Không cần." Tô Úc Nhiên nói: "Em uống hai viên thuốc cảm là khỏi rồi! Đều là chuyện nhỏ."

Phó Hàn Châu đứng bên cạnh, đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô, Tô Úc Nhiên bị anh nhìn đến mức hơi không thoải mái, "Nhìn gì vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-260.html.]

Phó Hàn Châu không để ý đến sự từ chối của cô, kiên trì nói với dì Tề: "Gọi điện thoại cho bác sĩ."

Tô Úc Nhiên nhìn người đàn ông bá đạo này, gọi bác sĩ đến, kê cho cô một ít thuốc, lại lăn lộn cả nửa ngày...

Phó Hàn Châu đã ra ngoài rồi.

Buổi sáng anh có việc.

Cô được bác sĩ cho phép, mới đến công ty.

Rõ ràng bản thân anh bận muốn chết, lúc quản cô, lại bá đạo vô cùng.

Nhưng ai bảo anh là kim chủ đại nhân chứ...

Buổi trưa, Phó Hàn Châu gọi điện thoại cho Tô Úc Nhiên, hỏi: "Khỏe hơn chút nào chưa?"

Tô Úc Nhiên đáp: "Ừm."

Nghe thấy giọng cô không có sức lực, "Em đến công ty rồi? Không phải đã bảo em ở nhà nghỉ ngơi sao?"

"Bác sĩ nói em có thể ra ngoài rồi."

Phó Hàn Châu nói: "Tối nay anh có chút việc, hai ngày nay không về! Cuối tuần sẽ về."

"Được."

"Cũng không hỏi anh đi đâu à?" Phó Hàn Châu nói: "Vô lương tâm."

"Anh bận như vậy, chắc chắn là có việc của mình."

"Em cũng phải quan tâm anh một chút chứ! Như vậy anh sẽ vui."

Anh biết Tô Úc Nhiên chính là như vậy, rất kín đáo...

Cho nên anh rất hay làm nũng với cô.

Tô Úc Nhiên nghe anh nói vậy, liền nói: "Vậy anh đi đâu?"

Phó Hàn Châu nói: "Đi công tác, dự án cầu vượt biển, phải qua đó bàn bạc chi tiết."

Mấy ngày trước anh mới đi, bây giờ lại phải đi.

Tô Úc Nhiên nói: "Vất vả rồi."

"Nếu em không bị ốm, anh đã dẫn em đi cùng rồi, ngoan ngoãn ở nhà dưỡng bệnh, chờ anh về."

Tô Úc Nhiên nói: "Được rồi, anh đừng lo lắng cho em."

Bởi vì tối nay Phó Hàn Châu không về, buổi chiều, Tô Úc Nhiên trực tiếp về căn hộ thuê của mình.

Nhà của Duẫn Oánh Oánh mấy ngày nay đang sửa chữa lại, bọn họ tạm thời ở nhờ nhà Thu Sinh.

Tô Úc Nhiên về đến nhà uống một viên thuốc cảm rồi đi ngủ.

Bị cảm, quả thật rất chóng mặt...

Ngày hôm sau đỡ hơn một chút, cô đi làm như bình thường, buổi chiều còn đi ăn lẩu với Oánh Oánh.

Loading...