5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-09-15 10:36:24
Lượt xem: 128
Có một khoảnh khắc, Tô Úc Nhiên thậm chí sinh ra ảo giác, Phó Hàn Châu hình như đối xử với cô rất đặc biệt.
Có lẽ, đàn ông chính là như vậy!
Sự si tình đều có thể giả vờ.
Phó Hàn Châu thấy cô không nói lời nào, chỉ nhìn mình chằm chằm, liền cúi đầu, tiếp tục hôn cô, từ môi cô, hôn xuống cằm, cổ…
Tay cũng không rảnh rỗi, bắt đầu cởi cúc áo của cô…
Chương 46: Ngủ với anh, không thiệt đâu
Có thể thấy Phó Hàn Châu đúng là rất hứng thú với cơ thể cô.
Có lẽ trong mắt anh, cô là người phụ nữ dễ dàng có được, dù sao cô cũng đã bán mình cho anh rồi.
Thêm vào đó, bây giờ cô sống cùng phòng với anh, đúng là rất tiện cho anh.
Thực ra nói đi cũng phải nói lại, điều kiện của Phó Hàn Châu cũng không tệ, nếu không thì lúc Tống Mẫn Nhi nhìn thấy anh, cũng sẽ không kích động như vậy…
Kiều Thanh Thanh nhìn thấy anh, nước miếng suýt chút nữa chảy ra ngoài.
Lần đầu tiên được ngủ với người đàn ông cực phẩm như thế này, thực ra cô không thiệt.
Nghĩ như vậy, Tô Úc Nhiên cũng lười giãy giụa.
Chủ yếu là hôm nay cô quá mệt!
Phản kháng trước mặt Phó Hàn Châu cũng chẳng có tác dụng gì.
Mỗi ngày sống cùng anh, chỉ cần anh có ý nghĩ này, sớm muộn gì cũng phải làm thôi.
Huống hồ, thật sự ngủ với anh còn có thu nhập một triệu…
Nhưng đúng lúc này, bụng cô lại không hợp thời kêu lên một tiếng.
Phó Hàn Châu nghe thấy tiếng bụng cô kêu, dừng lại, “Em đói?”
Tô Úc Nhiên nói: “Tối chưa ăn cơm.”
Đáng lẽ định ăn rồi, nhưng anh đến bệnh viện gọi cô đi, lại kéo dài đến bây giờ…
Phó Hàn Châu nhìn cô, “Sao không ăn?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-80.html.]
“Không phải đi cùng anh xem hòa nhạc sao?”
“…” Anh nhìn cô như nhìn kẻ ngốc, cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn vào nhóm quản gia, dặn dò họ chuẩn bị bữa tối mang lên.
Dưới lầu, Kiều Thanh Thanh đang trò chuyện với Khương Nhan, dì Trương vẫn luôn làm việc ở Phó gia, Kiều Thanh Thanh thường xuyên gặp Khương Nhan, hai người đã rất thân thiết.
Thậm chí công việc của cô cũng là do Khương Nhan giới thiệu.
Vì Phó Hàn Châu bênh vực Tô Úc Nhiên, tâm trạng Khương Nhan lúc này rất tệ, cô ấy nói với Kiều Thanh Thanh: “Tô Úc Nhiên chỉ là kẻ làm thuốc dẫn, anh tôi đối xử với cô ta tốt quá!”
Kiều Thanh Thanh nói: “Đúng vậy! Lần trước Phó gia còn để Tô Úc Nhiên ở trong phòng anh ấy. Nhưng cũng không trách Phó gia được, chắc chắn anh ấy bị Tô Úc Nhiên lừa rồi!”
Ánh mắt Khương Nhan rơi vào Kiều Thanh Thanh, cô ấy nói đầy ẩn ý: “Nếu cô có được một nửa thủ đoạn của người ta, thì đã sớm leo lên giường anh tôi rồi.”
Lời này của Khương Nhan khiến Kiều Thanh Thanh có chút động lòng.
Trước mặt Phó Hàn Châu cô vẫn luôn không dám làm càn, cho nên vẫn luôn rất cẩn thận.
Nhưng Khương Nhan đã nói như vậy, có lẽ mình thật sự có cơ hội?
Đúng lúc này, Kiều Thanh Thanh nghe thấy tiếng điện thoại vang lên, cô mở điện thoại ra, liếc mắt nhìn nhóm chat, là Phó Hàn Châu gửi tin nhắn, nói muốn ăn tối.
Cô nói: “Phó gia nói muốn ăn cơm, tôi đi nấu cơm cho anh ấy. Nhan Nhan cô ngồi chơi trước nhé.”
Nói xong, cô vội vàng đi vào bếp nấu ăn.
Khương Nhan ngồi trên ghế sofa, nhìn bộ dạng l.i.ế.m cẩu của Kiều Thanh Thanh, khẽ nhếch môi, con gái của người giúp việc, cũng muốn leo lên giường Phó Hàn Châu?
Bây giờ người ta, thật sự là một người trơ trẽn hơn một người!
…
Phó Hàn Châu ôm Tô Úc Nhiên vào lòng, nhìn đôi mắt hơi đỏ hoe của cô, “Muốn ăn gì? Tôi bảo họ làm.”
“Gì cũng được.”
“Sau này em có thể coi đây là nhà của mình, có chuyện gì thì cứ bảo họ làm là được! Em đã kết hôn với tôi rồi, thì phải học cách làm tốt Phó phu nhân này! Ba năm còn rất dài, rất nhiều chuyện em phải học. Đừng có lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đi tìm ông nội để từ hôn, em thấy như vậy có thực tế không?”
Tô Úc Nhiên nhìn anh, “Sao lại không thực tế?”
Phó Hàn Châu biết cô không có tiền: “Nếu em làm hỏng chuyện này, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm của em. Đến lúc đó tiền vi phạm hợp đồng em tự lo liệu.”
“…Tôi đáng đời làm nô lệ cho anh, để anh bắt nạt?”
“Để em làm Phó phu nhân cũng gọi là bắt nạt em?” Phó Hàn Châu nói: “Bây giờ tôi nói với em đều là những lời tốt đẹp.”