Ai sẽ cần em - 6
Cập nhật lúc: 2024-10-19 18:19:31
Lượt xem: 1,097
Hắn nói rằng hắn phải mất 5 ngày để nhận ra rằng mình không thích Đàm Hạ. Hắn chỉ không sẵn lòng làm điều đó. Bùi Ngôn Tri nhìn tôi, giọng nghẹn ngào nức nở: “Thu Thu, hình như anh rất thích em.”
Hắn liên tục gọi tên tôi, sau đó là “Anh xin lỗi”.
Người đàn ông luôn kiêu hãnh gần như quỳ dưới chân tôi, trông thật khổ sở. Thế là tôi thở dài và ngồi xổm xuống nhìn hắn.
Bùi Ngôn Tri cho rằng tôi đã tha thứ cho hắn, mắt hắn đột nhiên sáng lên.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nhưng tôi chỉ nói với hắn: “Bùi Ngôn Tri, nếu anh yêu một người thay thế để bảo vệ người khác khỏi tai họa, anh có phải là một tên khốn không?”
Đôi môi của Bùi Ngôn Tri run lên, nhưng hắn không thể thốt ra được một từ nào. Giống như lớp ngụy trang cuối cùng đã bị xé bỏ, lộ ra bên trong bẩn thỉu và xấu xí.
15
Bùi Ngôn Tri bắt đầu gửi hoa cho tôi, những bó hoa hồng đỏ khổng lồ được chuyển đến văn phòng của tôi. Cùng với những bông hoa còn có một hộp cơm trưa do chính hắn làm, một ngày ba bữa, không bỏ sót một bữa nào.
Nhưng Bùi Ngôn Tri không dám xuất hiện trước mặt tôi mà chỉ nhờ trợ lý Lý giao cho tôi.
“Đàm phó tổng số mệnh thật tốt. Bùi tổng thật tốt với cô.”
“Đúng đúng, tôi nghe nói, trước đây Bùi tổng nổi tiếng là người nóng nảy, anh ấy muốn nói chuyện với Đàm phó tổng nên kiềm chế tính nóng nảy, dần dần cũng khá hơn!”
Nghe những lời ghen tị đó của đồng nghiệp trong công ty, tôi như được quay trở lại thời đi học.
Lúc đó cũng là như vậy … họ khen Bùi Ngôn Tri tình sâu nghĩa nặng, hâm mộ số mệnh tôi tốt.
Thế là tôi nhờ trợ lý phân phát hoa hồng: “Tôi bị dị ứng với phấn hoa. Nếu thích thì có thể mang đi”.
Một cô bé lập tức đưa tay ra và vui vẻ xin một bông: “Vậy tôi xin chút vận may của Đàm phó tổng, hy vọng sau này có thể gặp được một người đàn ông tốt như Bùi tổng!”
“Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn!”
Một bó hoa hồng lớn nhanh chóng được chia ra, chỉ còn lại vài chiếc lá gãy.
Tôi nhìn xuống hộp cơm trên bàn rồi ném nó vào thùng rác trước mặt mọi người, không để ý đến sự ngạc nhiên họ, tôi mỉm cười nhún vai: “À, tôi bị dị ứng với bữa trưa.”’
Lúc này mọi người đều nhận thấy có điều gì đó không ổn, đặc biệt là các cô bé cầm hoa hồng có chút ngơ ngác.
“Đừng lo lắng. Những bông hoa này khá đắt tiền. Vứt chúng đi sẽ rất tiếc. Đừng lãng phí chúng.” Tôi an ủi họ.
“Chị Thu Thu, chị và Bùi tổng cãi nhau à?”
Một cô bé mà tôi có mối quan hệ thân thiết rụt rè hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ai-se-can-em/6.html.]
“Không hề có cãi vã.”
Tôi nhìn thấy Bùi Ngôn Tri đứng đằng sau những đồng nghiệp này, ngơ ngác nhìn bông hồng trên tay họ.
Khi ánh mắt rơi vào bao bì quen thuộc trên thùng rác, mắt hắn đột nhiên lại đỏ lên.
Vì vậy tôi nhìn Bùi Ngôn Tri và mỉm cười: “Tôi chỉ có một lựa chọn tốt hơn.”
16
Tôi đã nộp đơn nghỉ việc cho Bùi Ngôn Tri.
Thực ra, từ lúc biết Bùi Ngôn Tri giấu tôi, thậm chí còn phá hợp đồng để Đàm Hạ làm người phát ngôn, tôi thậm chí còn không muốn DX.
Bùi Ngôn Tri thực sự biết cách làm tôi ghê tởm.
Đứa trẻ mà tôi đã bỏ bao công sức chắm óc và dõi theo sự trưởng thành chỉ là món quà mà hắn đã chuẩn bị cho Đàm Hạ ngay từ đầu.
Tôi đột ngột nghỉ việc, dự án tôi đang thực hiện không kịp tiến độ bàn giao nên Bùi Ngôn Tri buộc phải tiếp quản.
Việc vi phạm hợp đồng, thay đổi người phát ngôn và mục tiêu của công ty cũng đủ khiến hắn bận rộn đến mức không thể rảnh rỗi đến gặp tôi.
Còn tôi lại có thời gian rảnh để thu thập thông tin về Đàm Hạ ở nước ngoài. Có lẽ Bùi Ngôn Tri đã xử lý một phần cho Đàm Hạ nên lúc đầu tôi gặp chút khó khăn khi thu thập nó.
Thế là tôi tìm người đàn ông bị Bùi Ngôn Tri đánh thậm tệ trong buổi họp lớp. Vì cố gắng làm tổn thương Đàm Hạ nên công ty nhỏ của anh ta đã bị Bùi Ngôn Tri làm cho phá sản, anh ta rơi vào tình thế tuyệt vọng.
Người đàn ông đó không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi. Anh ta sẵn sàng đưa cho tôi tất cả thông tin anh ta đã lưu giữ trước đó và nói với tôi một điều nữa: “Ngày hôm trước khi Bùi Ngôn Tri chủ động bảo vệ Đàm Hạ, tôi đã nhìn thấy hắn tỏ tình với Đàm Hạ, nhưng Đàm Hạ đã từ chối hắn.”
Khi nói lời này, giọng điệu của người đàn ông đầy vẻ khinh thường: “Thật đáng thương, Bùi Ngôn Tri chỉ lợi dụng cô để chọc tức Đàm Hạ mà thôi.”
Anh ta muốn nhìn thấy tôi tức giận hoặc khó chịu. Nhưng thật đáng tiếc.
“Tôi sẽ không lãng phí quá nhiều cảm xúc cho những người không liên quan,” tôi mỉm cười với anh ta: “Kế hoạch của anh có thể sẽ không thành công đâu.”
Bùi Ngôn Tri lúc trước vẫn cười mắng tôi là ngốc, nói tính tình tôi tốt đến mức không có điểm mấu chốt. Nhưng hắn không biết, con người tôi thực sự là thù rất dai.
17
Tôi không ngạc nhiên khi Bùi Ngôn Tri có thể tìm ra nơi tôi ở. Nhưng tôi hơi ngạc nhiên khi hắn lại đến tìm tôi nhanh đến vậy.
“Bà xã...” Bùi Ngôn Tri vô thức bước hai bước về phía tôi, nhưng lại cưỡng lại sự thôi thúc tiến lại gần tôi.
Hắn đứng cách tôi vài bước và mỉm cười với tôi: “Sao em về muộn thế? An ninh ở khu này không tốt lắm, phụ nữ về muộn một mình có thể sẽ nguy hiểm? Hay là đổi chỗ ở đi? Nếu em không có tiền để mua, anh có thể…”