Âm Mưu Vàng Đoạt Mệnh - 11. Hoàn
Cập nhật lúc: 2024-10-24 13:43:46
Lượt xem: 273
Bác cả và thím cả nhanh chóng được hỏa táng. Sau khi chôn cất, anh rể thứ hai và anh rể thứ ba rủ nhau tụ tập và mời tôi đến ăn một bữa tiệc chia tay.
Trong thời gian này, tôi đã xem phong thủy cho rất nhiều người ở địa phương, được nhiều người giàu có và quyền lực kính trọng. Có lẽ vì thế mà họ cũng muốn kết giao với tôi một chút.
"Ông ba, giờ chúng ta tự do rồi, bước vào trung niên thì niềm vui lớn nhất là gì? Là phát tài và… mất vợ đấy thôi! Giờ chúng ta chiếm được cả hai!"
Uống nhiều rượu, nên họ bắt đầu nói nhiều.
Số vàng cuối cùng đã rơi vào tay hai người họ.
Tôi thở dài: "Haiz, tất cả là số phận. Tôi đã nói trước là số vàng đó không lành, sẽ có người chết, nhưng họ không nghe!"
Lời vừa dứt, hai anh rể lập tức tỉnh rượu.
"Ý em là sao?"
"Số vàng đó là tôi đào được từ một ngôi mộ, ai tiêu nó sẽ phải chết, trừ khi phước lớn mệnh lớn, nhưng đáng tiếc là họ không qua được…"
Tôi tiếp tục giả vờ bối rối: "Sao lại thế nhỉ? Tôi đã nói rõ ràng rồi mà, họ không nói cho hai anh biết à?"
Lời tôi nói khiến cả hai anh rể toát mồ hôi lạnh, sợ đến mức suýt quỳ xuống cầu xin tôi cứu giúp.
"Vậy giờ phải làm sao? Chúng tôi cũng đã chạm vào số vàng đó rồi, chẳng lẽ có tiền mà không dám tiêu? Khổ sở quá đi mất!"
"Giải được!" Tôi bấm ngón tay, nhắm mắt lại, rồi đột nhiên nói: "Số vàng này vốn dĩ thuộc về bác cả, chú hai và cô tôi, tự nhiên nó không thể tách rời khỏi họ!"
"Trừ khi hai anh đào tro cốt của họ ra, phơi nắng cùng số vàng trong bảy ngày, thì số vàng mới có thể loại bỏ tà khí!"
Nghe vậy, hai anh rể lập tức bắt tay hành động. Ngay trong ngày, họ đào tro cốt của cả nhà bác cả và thím cả vừa chôn cất lên. Còn đào luôn cả tro cốt của chú hai, cô tôi và cả gia đình họ nữa.
Họ chọn một nơi có ánh nắng gay gắt nhất, ngày ngày phơi nắng.
Tối đến, tôi làm phép để quan sát hồn phách của bác cả và những người khác, phát hiện ra họ đau đớn vô cùng, thân thể bị thiêu đốt thành than đen, giống như đang chịu đựng lửa địa ngục của mười tám tầng ngục A Tỳ.
Ác quỷ rên rỉ, tràn đầy oán hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/am-muu-vang-doat-menh/11-hoan.html.]
Mỗi ngày phơi nắng, hồn phách của họ như bị lột đi một lớp da. Sau bảy ngày, họ sẽ bị hồn phi phách tán.
"Ngươi… c.h.ế.t không yên thân đâu!"
Một vài linh hồn còn muốn phản công tôi!
"Trấn!"
Tôi khẽ vung tay, họ lập tức biến mất không dấu vết.
Đến ngày thứ bảy, tôi vội vã đến.
"Đúng lúc rồi, tro cốt tôi sẽ mang đi an táng, còn số vàng thì thuộc về hai anh!"
Hai anh rể mừng rỡ không kể xiết, nhưng họ đâu biết rằng số vàng đoạt mệnh đó có liên hệ sâu sắc với họ, chỉ e rằng mạng sống của họ cũng chẳng còn dài.
Hình ảnh hai người cầm gậy gộc đến nhà ép tôi giao nộp vàng hiện rõ trong đầu tôi, thật khác xa với bộ dạng bây giờ của họ, khi đang cầu xin tôi một cách nhục nhã.
Họ tưởng rằng mọi chuyện đã xong xuôi, bắt đầu vung tiền như nước. Nhưng chẳng mấy chốc, một người c.h.ế.t đuối trong khi đi du lịch, còn người kia thì đầu tư thất bại và bị đánh chết.
Cả ba gia đình đều đã tuyệt diệt, không còn ai sống sót!
Không lâu sau, tôi lại xuất hiện tại một công trường xây dựng.
Chủ đầu tư tin tưởng tôi vô cùng, hy vọng tôi xem giúp phong thủy cho khu đất.
Tôi chỉ vào một góc bẩn thỉu và có phong thủy tệ nhất rồi nói: "Anh Trương, khu đất này phong thủy rất tốt, nhưng dù là vùng đất may mắn đến đâu cũng không tránh khỏi một chút sát khí nhỏ. Tôi thấy thế này... anh xây một nhà vệ sinh công cộng tại đây, tôi sẽ bố trí để nó hút hết vận xui xung quanh."
Nghe lời tôi, anh Trương lập tức cho máy xúc đến đào một cái hố sâu để xây nhà vệ sinh.
Khi nền móng cho nhà vệ sinh đã xong, tôi mang tro cốt của toàn bộ gia đình họ đến và rải hết xuống hố.
Như vậy, họ sẽ vĩnh viễn không thể luân hồi, bị người ta giẫm đạp lên đầu mà đại tiện, tiểu tiện suốt cả đời...