Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Âm sát - 6

Cập nhật lúc: 2024-10-13 09:29:21
Lượt xem: 185

Nhưng bây giờ, Trần Hạt Tử nhìn vào cổ mẹ tôi, tôi biết , ông ta là người có năng lực.

Tôi cũng sợ chết, muốn được ông ấy bảo vệ.

Trần Hạt Tử không trực tiếp trả lời chỉ vỗ vai tôi nói: “Hãy chuẩn bị tang lễ cho mẹ cậu thật tốt nhé.”

Tôi lo lắng hỏi: “Còn tôi thì sao? Tôi có c.h.ế.t không?”

Trần Hạt Tử nói: “Đêm nay, cậu ôm một con gà trống trốn dưới gầm giường, có thể bảo vệ cậu một đêm bình yên.”

..............

Sau khi về nhà, tôi chôn cất t.h.i t.h.ể chị gái tôi.

Nửa đêm, từ sân sau nhà tôi vang lên tiếng “thùng thùng thùng thùng”.

Có bốn tiếng gõ cửa.

Ba tiếng gõ cửa là người, bốn tiếng gõ của là ma.

Mẹ tôi mất kiên nhẫn: “Ai vậy? Ồn c.h.ế.t đi được?”

Âm thanh vẫn chưa dừng lại nó cứ vang lên.

Mẹ tôi bảo tôi ra sân sau xem có chuyện gì xảy ra.

Nhưng tôi ôm con gà trống trốn dưới gầm giường, không dám cử động.

May mắn thay sau khi tiếng gõ cửa vang lên một hồi lâu không còn âm thanh nào nữa.

Sau đó, tôi nhìn thấy nửa thân thể chảy m.á.u đầm đìa của chị gái tôi nhảy vào phòng ngủ.

“A.”

Mẹ tôi hét lên.

Chỉ chốc lát, thân thể nặng nề của bà ấy rơi xuống chân giường.

Mẹ tôi c.h.ế.t rồi.

Bà ấy c.h.ế.t rất thê thảm, cổ bị một vật nặng đè ép, kéo dài ra, xương bả vai cùng toàn bộ thân trên đều bị ép thành hình vuông.

“Thùng thùng thùng.”

Chị gái tôi tiếp tục âm thanh đó.

Dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, chạy đi chạy lại trong phòng.

Tôi nhắm mắt ôm chặt con gà, thậm chí không dám thở mạnh.

Đột nhiên, căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường.

Tôi mở mắt ra.

Chỉ nhìn thấy, trong cái cổ bị kéo dài ra của mẹ tôi, có một đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào tôi.

Tôi toát mồ hôi lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/am-sat/6.html.]

“O ó o”

Lúc này con gà tôi đang ôm tự nhiên gáy.

Chị gái quay đầu, dùng nửa thân dưới nhảy rời đi.

..............

Đêm nay, tôi đã có một khoảng thời gian khó khăn.

Sáng sớm hôm sau, tôi lập tức đi tìm Trần Hạt Tử.

Cửa nhà Trần Hạt Tử chật kín người.

Mọi người đều nước mắt đầy mặt.

Hóa ra, đêm qua trong làng đã c.h.ế.t hơn mười mấy người.

Trần Hạt Tử nói: “Chỉ bởi vì Tiền Chiêu Đệ không nghe lời của tôi, một là không chôn cất con gái bà ta không quan tài, hai là không chăm sóc con rắn đen đầy oán hận, điều đó mới là tai họa.”

Hóa ra, những người c.h.ế.t này là do chị tôi giết.

Tôi cúi đầu, trong tâm cảm thấy rất buồn.

Chị gái tôi trước đây là một người rất hiền lành.

Việc nhà chị đều làm hết, có cái gì ngon, chị cũng cho tôi đầu tiên.

Nhưng bây giờ chị ấy đã trở thành âm sát, g.i.ế.c người như vậy......

Trần Hạt Tử nói: “Âm sát này rất hung ác, ba ngày sau, nó sẽ đại thành, đến lúc đó những người trong phạm vi một trăm dặm đều phải chết.”

“Trần tiên sinh, ông phải cứu làng chúng tôi.”

Trưởng làng bước đến trước mặt Trần Hạt Tử nịnh nọt: “Trần tiên sinh, xin ông nhanh chóng sử dụng mà ông đã trừng trị cho t.h.i t.h.ể nghìn năm, chấm dứt tà ác này.”

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Trần Hạt Tử vẫn im lặng.

Mọi người đều biết chuyện gì xảy ra.

Mọi người trong làng mỗi lần có việc luôn nhờ tới ông ta và khi không có việc gì thì cười nhạo ông ta.

Bây giờ làng gặp nguy hiểm lớn, lại đến nhờ ông ta giúp đỡ, ông ta đương nhiên không can tâm.

Trưởng làng nói: “Trần tiên sinh, không ai trong làng dám vô lễ với ông nữa, xin hãy ra tay cứu lấy sự sống của làng!”

 Phía sau trưởng làng, một nhóm dân làng có người nhà c.h.ế.t cũng nhận ra tình hình, đều hướng về Trần Hạt Tử nói: “Xin ngài hãy ra tay.”

Trần Hạt Tử thở dài: “Cũng được, ông trời rất nhân từ với con người, hôm nay tôi sẽ làm lại nghi lễ đó.”

Ông ấy vẫy tay với tôi: “Tịnh Tổ, hôm qua cậu đã nhìn thấy gì?”

Tôi liền nói: “Trần tiên sinh, tối hôm qua tôi đã làm theo lời ông, ôm một con gà trống trốn dưới gầm giường.”

“Tôi nhìn thấy chị gái tôi g.i.ế.c c.h.ế.t mẹ tôi, sau đó, còn nhìn thấy tôi.”

“Khi tôi tưởng mình sẽ chết, thì con gà trống đột nhiên gáy lên, cứu tôi một mạng.”

Loading...