Âm sát - 8
Cập nhật lúc: 2024-10-13 09:36:06
Lượt xem: 247
Tôi hỏi những cô gái khác: “Tối hôm qua, mấy người bảo vệ Trần tiên sinh như thế nào?”
Nhưng miệng của họ như bị kim chỉ khâu lại, không chịu nói cho tôi biết lý do.
Tôi đi tìm Trần Hạt Tử.
Trần Hạt Tử nhìn toi từ trên xuống dưới nói: “Những người hộ pháp cần m.á.u của các cô gái đồng trinh để trấn áp tà ma, tôi đã lấy m.á.u của họ để đổ lên xương của chị cậu để trán áp tà ma.”
Tôi có chút khó hiểu.
Nếu chỉ là lấy m.á.u tại sao chân của họ lại run?
Đến trưa, trong làng truyền đến tin ba cô gái bảo hộ đêm qua đều rơi xuống sông chết.
Người nhà của ba cô gái đến tìm Trần Hạt Tử: “Con gái nhà tôi đang tốt, sao bảo vệ một đêm lại chết?”
Trần Hạt Tử nói: “Âm tà vẫn còn chưa biến mất, thiếu nữ mất đi trinh tiết, mất đi linh hồn, tự nhiên sẽ bị âm tà chiếm hữu, tự sát.”
Mọi người một lần nữa không nói nên lời.
Nhưng tôi không tin những gì Trần Hạt Tử nói.
Tiểu Thúy không phải bị chị gái chiếm hữu mà chết.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Co ấy tự sát bằng cách nhảy xuống sông.
Lúc cô ấy chết, tôi đã gọi cô ấy.
Tiểu Thúy rất tỉnh táo, nói vơi stooi một câu: “Tịnh Tổ,em......em không xứng với anh.”
Lúc đó nước sông chảy rất siết, dù muốn cứu cô ấy cũng không được.
Trần Hạt Tử đã niệm lời nguyền trong hai ngày trên cái xác có dán bùa chú.
Ông ta nói, chỉ cần niệm chú một đêm nữa thì tà ác sẽ biến mất.
Cả làng thở phào nhẹ nhõm.
...............
Ngày thứ ba, Trần Hạt Tử gọi tên, yêu cầu tôi bảo hộ.
Ông ta nói: “Tịnh Tổ, cậu là đồng nam, lại là em ruột của chị gái cậu, m.á.u của cậu có thể thức tỉnh chị gái của cậu, lúc này tôi dùng cây gỗ đào đánh vào xương nó, linh hồn nó sẽ tan biến.”
Tôi không muốn bảo vệ Trần Hạt Tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/am-sat/8.html.]
Tiểu Thúy c.h.ế.t rồi, tôi khó chịu gác đêm.
Trần Hạt Tử cũng không cố gắng thuyết phục tôi mà lại nói: “Bất kỳ chuyện gì cũng không sợ, chỉ là sợ nhất, nếu có chuyện gì xảy ra khi tôi đang niệm chú, thì cũng không có chuyện gì lớn.”
Trong làng đã g.i.ế.c mười người, họ đang sợ âm sát.
Dân làng lập tức trói tôi bằng dây thừng, đưa tôi đến chỗ Trần Hạt Tử.
Tôi quỳ trước mặt Trần Hạt Tử nói: “Trần tiên sinh, vốn dĩ tôi muốn niệm chú vì ông, nhưng bây giờ trời vẫn chưa tối, ông có thể cho tôi một chút thời gian để thắp nhang cho Tiểu Thúy được không?”
Trần Hạt Tử gật đầu.
Dân làng lại cởi trói cho tôi.
Tôi giơ tay thắp nhanh cho Tiểu Thúy, sau đó đi ra sân để tỏ lòng thành kính cuối cùng với chị gái: “Chị, em có lén đọc sổ tay của Trần Hạt Tử, trong sổ nói, âm trong ba ngày tất thành, tính ra, hôm nay chị nên đại thành rồi đúng không?”
Mộ chị tôi bắt đầu nứt ra, một cái đầu rắn đen thò ra.
Đôi mắt màu vàng của nó nhìn thẳng vào tôi.
Tôi hít một hơi thật sâu nói: “Chị, hôm nay em phải chết, chị hãy cứu em!”
Trần Hạt Tử đưa bàn tay bị xuyên thủng, tỉ mỉ giới thiệu quá trình hình thành âm sát.
Sau khi xem sổ tay của Trần Hạt Tử, tôi cuối cùng cũng hiểu ra chính là Trần Hạt Tử đã khiến chị tôi trở thành âm sát.
Trần Hạt Tử niệm chú ba ngày không phải để trừ tà ma, mà là thuần hóa chị gái tôi làm nô lệ cho ông ta.
Tất nhiên, tôi cũng để lại một cái tâm.
Xương tôi đưa cho Trần Hạt Tử không phải của chị gái tôi, mà là xương tôi đào lên ở các ngôi mộ tập thể.
Xương thật của chị tôi được chôn ở sân sau, hướng về phía tôi đang quỳ.
Tôi cúi lạy con rắn đen: “Chị, em không có đưa t.h.i t.h.ể của chị cho Trần Hạt Tử, xin chị hãy cứu em!”
Ba đồng trinh nữ đều nhảy sông c.h.ế.t một ngày sau khi bảo vệ Trần Hạt Tử.
Tôi biết, chỉ cần tôi bảo vệ Trần Hạt Tử, tôi cũng sẽ chết.
Cho nên, tôi đến cầu xin chị tôi.
Nhưng mà con rắn đen đã rút đầu vào trong mộ.
Tôi có chút tuyệt vọng.