ANH ẤY BỆNH KHÔNG HỀ NHẸ - C11
Cập nhật lúc: 2024-06-28 10:59:07
Lượt xem: 194
11
"Bảo bối."
Giọng hắn nặng nề: "Bốn năm không gặp, em vẫn không muốn nhìn anh sao?"
Cách xưng hô quen thuộc này khiến bước chân tôi dừng lại, hốc mắt nổi lên sự ấm áp.
Tôi đưa lưng về phía hắn nói: "Tạ tiên sinh đã muốn kết hôn thì phải trung thủy với vị hôn thê của mình, gọi người khác như vậy thật sự không ổn."
Tôi bước đi.
Lại bị người phía sau một tay chặn ngang ôm lấy, đồng thời bị một cái khăn tay bịt kín miệng mũi của tôi.
Khi tỉnh dậy, tôi đang nằm trên một chiếc giường lớn.
Căn phòng ngoại trừ một cánh cửa, bốn phía đều bị bịt kín.
Cả căn phòng trắng xóa.
Cửa phòng mở ra, Tạ Thẩm đi vào, lúc này tôi mới nhớ ra trước khi ngất đi đã xảy ra chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Bầu không khí áp lực như hiện tại, còn có trạng thái Tạ Thẩm rõ ràng không đúng, khiến trái tim tôi không khỏi treo lên, tôi đứng dậy lui bước dựa vào tường.
Giọng nói như phát run: "Tạ Thẩm, anh đang làm gì vậy?"
"Bảo bối, anh chỉ là...... Rất nhớ em."
Ánh mắt hắn si mê lại ủy khuất, từ từ tới gần tôi.
"Tạ Thẩm, anh đừng nổi điên, anh mau thả tôi về, ba mẹ tôi biết tôi mất tích nhất định sẽ lo lắng."
"Tại sao trong đầu em chỉ có người khác?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/anh-ay-benh-khong-he-nhe/c11.html.]
Hắn đột nhiên hung ác nham hiểm, trên mặt tất cả đều là sự lạnh lùng.
Ngay sau đó hắn túm lấy tôi, đè tôi xuống giường: "Tại sao em lại cười với người đàn ông khác?"
"Tại sao em lại nhận hoa hồng của người đàn ông khác?"
"Sao em có thể muốn người khác làm bạn trai của em?"
"Bảo bối, em quá không ngoan, anh phải trừng phạt em."
Như là đã thuyết phục chính mình, hắn hung hăng hôn xuống.
Cường độ vừa hung dữ vừa tàn nhẫn, không hề thương tiếc, tôi bị đau liền cắn rách môi hắn, nước mắt trào ra.
"Cút ngay!"
Ánh mắt hắn chạm đến nước mắt của tôi, toàn thân cứng đờ.
Ngay sau đó hắn liền nhanh chóng đứng dậy, dùng sức tự cho mình một cái tát.
"Bảo bối, anh không xứng đáng, anh dọa đến em rồi."
"Em đừng tức giận có được không?"
"Vậy anh thả tôi ra đi."
Nghe xong hắn lại không nói lời nào.
"Tạ Thẩm, anh chẳng lẽ muốn nhốt tôi cả đời sao?"
"Bảo bối, sẽ không đâu, xin em hãy tin anh."