Ba Lần Công Lược Tổng Tài Bá Đạo - 3
Cập nhật lúc: 2024-06-12 22:23:51
Lượt xem: 62
5
Nhưng tôi không thể trốn được.
Trì Dạng không quan tâm tôi có thừa nhận cái vị “tình đầu” hay không, hắn liền xách cổ tôi lên giữa tiếng ồn ào của mọi người, không nương tay ném tôi vào trong xe.
Trì dạng thành thục nhanh chóng cởi bỏ 2 lớp áo ngoài của tôi.
Nhưng miệng lưỡi không xương nhiều đường lắt léo, tôi vẫn nỗ lực bốc phét cứu chữa không ngừng trước vành móng ngựa ở phiên xét xử này:
"Vị đại ca này, tôi tên là Tống Hiểu. Nhìn cái mặt tôi xem có giống tên bốc phét như đang lừa anh không? Tôi không phải là 2 người anh vừa nói.”
Nhưng Trì Dạng cố tình không nghe.
"Tống Hiểu? Thì ra đây là tên thật của em nhỉ?"
Tôi:…
Tôi quên mất, tên này cố ý chỉ nghe 1 nửa câu.
6
Trì Dạng là nam chính của quyển truyện này, là bá đạo tổng tài ngạo kiều có bệnh chiếm hữu.
Nhưng số phận rất thảm, thảm hơn cái con hệ thống dẻ rách kia nữa.
Hắn bị đuổi khỏi cô nhi viện khi còn nhỏ, sau khi được nhận nuôi, anh đã bị “mẹ nuôi” của mình ngược đãi.
Ngay cả khi lớn lên, Trì Dạng vẫn bị mối tình đầu lừa dối và buộc phải từ bỏ quyền thừa kế cổ phần của Lâm gia.
Vì hai người này, Trì Dạng thậm chí còn sinh ra bóng ma tâm lý với phụ nữ.
Mãi cho đến khi Trì Dạng gặp được nữ chính giống như ánh sáng cuộc đời soi chiếu như ánh sáng của Đảng, hắn bước ra khỏi bóng ma mới dần dần tin tưởng vào tình yêu.
Đáng tiếc quá.
Tôi là "mẹ nuôi" khốn nạn kia của Trì Dạng, cũng là "mối tình đầu" lừa tình phản nghĩa của hắn luôn.
Theo nguyên tác truyện, hẳn là tôi sẽ bị ném xuống biển làm mồi cho cá.
Quả nhiên, Trì Dạng đã ném tôi đi. Nhưng không phải ném xuống biển, mà là ném vào một căn phòng tối.
Căn phòng tối dành riêng cho những người bệnh chiếm hữu có tâm lý vặn vẹo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ba-lan-cong-luoc-tong-tai-ba-dao/3.html.]
7
Tôi nghĩ Trì Dạng sẽ hành hạ tôi một trận.
Bình thường, khi căn phòng tối xuất hiện sẽ đi kèm với một cảnh ngược thân ngược tâm theo cốt truyện m.á.u chó tôi thương đọc.
Chuyển động đột ngột khiến toàn thân tôi cứng đờ.
“Khốn nạn!” Tôi suýt nữa thốt ra 2 chữ này.
Nhưng chưa kịp đẩy Trì Dạng ra, tôi chợt thấy trên cổ mình ươn ướt.
Tôi: …
Tôi sốc quá.
Cả họ nhà tôi cùng sốc!
Tôi gan bé, không dám đến an ủi Trì Dạng.
Nhưng lúc này hắn lại nằm trên vai tôi rồi yên lặng rơi nước mắt, càng khiến tôi cảm thấy bứt rứt hơn.
Ngập ngừng lấy tinh thần mãi, tôi mới mở miệng.
"Anh… Anh khóc đấy à?"
Trì Dạng như bị dẫm phải đuôi, ngay lập tức lùi lại mấy bước.
Giọng nói của hắn cực kỳ hung dữ, hơi khàn, bản tính bướng bỉnh cứng mồm không thay đổi chút nào.
"Im miệng! Tôi không có!"
Nhưng mà tôi có bị mù đâu anh zai? Tôi chỉ vào mảnh áo ướt đẫm.
"Vậy cái này là cái gì? Nước bọt chăng?"
Hắn bóp c.h.ặ.t đ.ầ.u tôi rồi nghiến răng nghiến lợi.
"Nói thêm một câu nữa, tôi giết em bây giờ!"
Oke, phai.
Tôi không dám nói nữa.