Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

BÁC SĨ SỐ MỆNH - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-11-04 20:52:48
Lượt xem: 99

10.

Sau khi Tuyết Đường nói xong, phòng phát sóng trực tiếp của tôi lập tức tràn ngập những lời chửi bới, mọi người đều cho rằng mình đã bị lừa. 

 

[Chết tiệt, lúc trước nói giống như thật vậy.] 

 

[Chết tiệt, Anh Đại Chủy cũng bị cô lừa!] 

 

[Loại nói dối này nên bị cấm.] 

 

Tôi nghi ngờ nhìn Tuyết Đường, trong hồ lô cô ấy rốt cuộc muốn gì vậy? 

 

"Cô thật sự không sao chứ?" 

 

Tuyết Đường cười xua tay: "Tôi thật sự không sao! Vừa rồi thấy cô nghiêm túc nói bậy, liền làm ra trò trêu chọc cô." 

 

“Mọi người không nên tin tưởng loại mê tín phong kiến, nếu thật sự bị bệnh thì nên đến bệnh viện để khám bác sĩ! 

 

"Được rồi, tôi bận, đi trước đây." 

 

Tuyết Đường tắt video gọn gàng, còn tôi thì đứng trước ống kính nhận được hàng nghìn bình luận từ người xem. 

 

Người xem không chỉ mắng mỏ tôi mà nhiều người còn báo cáo tôi ở hậu trường, cho rằng tôi cổ vũ mê tín phong kiến và hành nghề y trái phép. 

 

Phòng phát sóng trực tiếp của tôi nhanh chóng bị chặn và tài khoản của tôi cũng trực tiếp bị chặn.

 

Tôi ngơ ngác nhìn chằm chằm điện thoại, nghĩ mãi cũng không ra. 

 

Trên người Tuyết Đường rõ ràng là vết thương bị trời phạt, tại sao cô ta không thừa nhận? 

 

“Ding!” Điện thoại rung lên, một tin nhắn rất ngắn gọn được gửi đến từ một số lạ. 

 

[Tôi là Tuyết Đường, cứu tôi với!]

 

[Cô ở đâu?] 

 

Gửi tin nhắn hồi lâu cũng không có phản hồi. 

 

Khi tôi gọi điện lại thì thấy bên kia đã tắt điện thoại. 

 

Tôi cầm điện thoại, có một dự cảm không lành trong lòng. 

 

Sẽ không có chuyện gì xảy ra với Tuyết Đường đâu, phải không?

 

11.

Xuống núi không lâu, tôi không quen ai ở thành phố lớn này. 

 

Tôi muốn liên lạc với Tuyết Đường nhưng không tìm được cách nào. 

 

Sau khi suy nghĩ, tôi quyết định đi tìm Vương Đại Chủy trước. 

 

Anh ta cũng là một người nổi tiếng trên mạng ở thành phố này. Có lẽ anh ta có thể biết Tuyết Đường sống ở đâu. 

 

Khi tôi đến, Vương Đại Chủy tỏ ra rất nhiệt tình. Anh ấy và con gái đứng trước cổng thôn đón tôi từ sớm. 

 

Tôi vừa xuống xe, một bó hoa lớn đã được nhét vào tay tôi. 

 

"Ồ! Đại sư! Hoan nghênh! Hoan nghênh!" 

 

Tôi có chút bất đắc dĩ: "Tôi tên Chu Thanh, anh cứ gọi tên là được.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bac-si-so-menh/chuong-5.html.]

Vương Đại Chủy trông to hơn trong video, lại cao và mập hơn. 

 

Con gái của anh ấy rất xinh đẹp, thoạt nhìn mới 12, 13 tuổi nhưng rất duyên dáng. Chỉ là mặt mày của cô bé hơi u ám, chỉ là tuổi còn nhỏ đã có quầng thâm to dưới mắt, vừa nhìn là biết thường xuyên gặp ác mộng. 

 

Tôi vỗ nhẹ đầu cô bé, cô bé “a” một tiếng liền lùi lại phía sau Vương Đại Chủy. 

 

Nhìn thấy cô bé như vậy, Vương Đại Chủy cảm thấy đau lòng: “Đây là con gái tôi, tên là Thiến Thiến, có chút sợ người lạ…” 

 

Tôi ngẩng đầu nhìn Vương Đại Chủy, cười nhạt: 

 

“Mua một tặng một, đến lúc đó nhìn luôn bệnh cho con gái của anh." 

 

Bởi vì quá sợ hãi, hồn phách của cô gái nhỏ này đã bị tổn thương phần nào, nghiêm trọng nhất là Sảng Linh, một trong ba linh hồn. 

 

Con người có ba hồn và bảy phách. Ba hồn ám chỉ Thai Quang, Sảng Linh cùng U Tinh. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Thai Quang chi phối tuổi thọ và sức khỏe, Sảng Linh chi phối trí tuệ, U Tinh chi phối dục vọng. 

 

Nhiều trẻ bị tự kỷ thoạt nhìn ngây ngốc phần lớn đều là Sảng Linh bị hao tổn.

 

Vương Thiến Thiến chính là như vậy.

 

12.

Nhà của Vương Đại Chủy ở đầu thôn, đi thẳng dọc theo con đường xi măng rộng rãi khoảng 200 m là sẽ đến nơi. 

 

Trong thôn đều là những tòa nhà nhỏ hai tầng theo phong cách phương Tây. Chỉ có ngôi nhà của Vương Đại Chủy là có một biệt thự lớn theo phong cách châu Âu được xây dựng giống như một cung điện. 

 

Khi Vương Đại Chủy dẫn tôi vào cửa, nhà Vương Hữu Đức ở đối diện vừa mở ra. 

 

Nghe Vương Đại Chủy gọi tôi là đại sư, Vương Hữu Đức hừ lạnh một tiếng, nhổ nước miếng xuống đất: 

 

"Vương Đại Chủy, tôi nghĩ anh đang tự lừa dối mình khi trở thành người nổi tiếng trên mạng!"

 

“Cả ngày thần thần, đạo đạo, nhà mình xảy ra chuyện lại nói đó tôi gây.”

 

“Anh đừng mời đại sư, nên thỉnh bác sĩ xem não của anh!” 

 

Vương Đại Chủy tức giận xắn tay áo, chuẩn bị bước tới. 

 

Tôi nắm lấy cánh tay anh, cười nhạt với Vương Hữu Đức: “Anh nói đúng, tôi chính là bác sĩ.” 

 

Trong sân nhà Vương Đại Chủy rất bừa bộn, lá cây rụng đầy, sân lớn như vậy lại không có ai chăm sóc, nhìn rất tiêu điều. 

 

Toàn bộ ngôi nhà trông hoang tàn, không giống một ngôi nhà mới mà giống như một tòa nhà cũ kỹ sắp sập bất cứ lúc nào. 

 

Ngôi nhà đi theo chủ nhân nếu chủ nhân mất đi sức sống thì ngôi nhà sẽ tự nhiên khô héo. 

 

Vương Đại Chủy lúng túng lau bàn rồi rót cho tôi một tách trà nóng. 

 

"Chu đại sư, Vương Hữu Đức không chịu phá đình. Anh ta còn nói nếu tôi đến nhà anh ta lần nữa, anh ta sẽ gọi cảnh sát. Cô nhìn này..." 

 

Tôi mỉm cười, muốn giải quyết mái hiên đầu thú sát này có hai cách. 

 

Đầu tiên là Vương Hữu Đức chủ động phá bỏ đình. Khi đình không còn, tà linh sẽ tự nhiên biến mất. 

 

Loại thứ hai này là phản sát. 

 

Nói cách khác, tất cả những sát khí mà gia đình Vương Đại Chủy phải gánh chịu sẽ được trả lại gấp đôi cho gia đình Vương Hữu Đức. 

 

Vương Hữu Đức đã chủ động chọn phương án thứ hai cho chúng tôi, điều đó là tốt.

 

Loading...