Bạch Đầu Ngâm - Chương 6: Quan Sư Cung, không phải sủng phi thì không được ở.
Cập nhật lúc: 2024-10-18 14:16:09
Lượt xem: 0
Nhưng ta không nghĩ tới, Chu Huyền Cảnh lại đem Quan Sư cung cho muội ấy ở.
Quan Sư cung, tại Hà Chi Châu. Yểu điệu thục .nữ, quân tử hảo cầu.
Nó chứa đựng vô số cảm xúc, Quan Sư cung bởi vậy các triều đại, không phải sủng phi thì không được ở.
"Hoàng hậu, bất quá chỉ là một cung điện mà thôi. Đêm qua nàng ấy vừa vặn nhìn thấy Quan Sư cung, rất là thích, ta mới cho nàng ấy ở lại"
Sáng sớm Chu Huyền Cảnh đã tới giải thích với ta.
Ta không nói gì, chỉ là bỗng nhiên nhớ tới ta từ khi hắn mới thành thân với ta năm ấy, bởi vì để trống hậu cung, cho nên rất nhiều cung điện cũng chưa từng có người ở.
Ta và Chu Huyền Cảnh cũng từng cùng đi qua cửa Quan Sư Cung, bên trong quả nhiên là tráng lệ, từng cọng cây ngọn cỏ đều được tỉ mỉ chăm sóc, e sợ người ở bên trong không thoải mái.
Đúng là yêu đến cùng cực, mới có thể để cho người mình yêu ở nơi này.
Khi đó hắn nói: "Trong lòng ta chỉ có một mình A Dung". Quan Sư cung mấy chục năm qua cũng không có người ở.
Ta là hoàng hậu, đương nhiên chỉ có thể ở Phượng Loan điện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bach-dau-ngam/chuong-6-quan-su-cung-khong-phai-sung-phi-thi-khong-duoc-o.html.]
Mà Quan Sư cung không phải sủng phi thì sẽ không được nở,nên đã đóng cửa suốt mười năm.
Hôm nay, xem như nghênh đón chủ nhân mới của nó.
Mai
"Bệ hạ sủng ái quận chúa như thế, còn tiếp tục như vậy, sớm muộn sẽ xảy ra chuyện. Nương nương, người thật sự không nghĩ biện pháp sao?"
Hồng Tụ là tỳ nữ thân cận của ta, cùng ta lớn lên, tình cảm rất sâu đậm.
Cũng từng được gả, nhưng phu quân quá mức đa tình, thậm chí vì tiểu thiếp, động thủ đánh nàng. Bởi vậy ta làm chủ để cho hoà giải, nhưng Hồng Tụ cũng không muốn, một mực muốn hầu hạ bên cạnh ta.
Cô ấy tận mắt nhìn ta cùng Chu Huyền Cảnh nhiều năm tình cảm vợ chồng, từ lúc ban đầu tình cảm sâu đậm, càng về sau tương cứu trong lúc hoạn nạn, dắt tay nhau cùng trị vì thiên hạ.Như là cũng nhìn, nhìn tình yêu của hắn đối với ta, từng chút từng chút cho người khác.
Ta lắc đầu: "Nếu là của ta, người khác cướp không đi. Nếu là có thể cướp đi, vậy nói cho cùng cũng không thuộc về ta. Bất luận là đồ vật, hoặc là người. Ta nhìn được nhất thời, cũng nhìn không được một đời."
Nhìn mình trong gương, những năm này bởi vì chức trách của hoàng hậu, cũng là có rất nhiều chuyện phiền lòng, mặt mày đã sớm không còn vô ưu vô tư như năm đó, hiện giờ chỉ còn lại có trước mắt sầu bi.
"Hồng Tụ, ta thật sự mệt mỏi."
笔记