Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyệt Phạn Tinh - Chương 5 ( hết tập 1 )

Cập nhật lúc: 2024-09-05 10:12:07
Lượt xem: 66

13 ~15 Ban đêm

tại Nhân tộc - thành Ninh An - Bất Kỵ Lâu có Phạn Việt, Tàng Sơn, Thiên Hỏa,

 

 Ánh trăng bên ngoài cửa sổ, trong căn phòng sang trọng của Bất Kỵ Lâu,  đang nằm trên một chiếc giường êm ái, đung đưa hai chân, chơi đùa viên đá trên chiếc vòng tay, chìm đắm trong suy nghĩ.

 Trước mặt hai người Thiên Hỏa, Tàng Sơn cau mày phân tích.

Thiên Hỏa: Từ  sau khi chúng ta trộm viên đá Vô Niệm của tiên tộc, đi rất nhiều nơi và thử hàng trăm cách nhưng viên đá vỡ này vẫn chưa bao giờ tỏa sáng. Điện chủ, người cảm thấy rốt cuộc Bạch Thước có gì đặc biệt?

 Phạn Việt đặt hòn đá trước mắt và nhìn nó.

 Phạn Việt : (lười biếng) Ngươi đã quên mục đích chúng ta xuống trần gian rồi à?

Thiên Hỏa: Tất nhiên là ta nhớ. Năm đó, Nguyệt Thần dùng đá Vô Niệm phong ấn Ma Thần, từ đó trở đi trở thành một viên đá vô dụng. Chỉ có tập hợp ngũ niệm "yêu, hận, gi//ết, giận và thiện" trên thế gian này mới có thể làm đá Vô Niệm có thần lực lại. Mở Bất Kỵ Lâu chính là để hấp thu ý niệm này của mọi người…

 

______

Trong sảnh lớn của Bất Kỵ Lâu các vũ cơ nhảy múa hết sức duyên dáng. Phạn Việt đứng ở tầng hai nhìn xuống bên dưới các vị khách uống rượu đắm chìm trong sự xa hoa phung phí, các ý niệm sắc d//ục bay lên…

Thiên Hỏa cùng Phạn Việt đứng ở tầng hai, Phạn Việt dùng tay dẫn các ý niệm đó vào viên đá nhưng nó lại không hề có phản ứng gì cả.

 

_______

Phạn Việt đứng cạnh cửa sổ từ trên cao nhìn xuống  thành phố Ninh An về đêm, ánh mắt lạnh lùng.

Phạn Việt: Con người là sinh vật phức tạp nhất trên thế gian, có những cảm xúc và suy nghĩ ích kỷ, ghen tị, giận dữ, khát m//áu, tham lam. Vốn nghĩ rằng chỉ cần hòa nhập với những người khác, ta sẽ có thể tập hợp đủ ý niệm cho đá Vô Niệm. Hiện tại xem ra Bạch Thước chính là mấu chốt.

 Tàng Sơn cau mày và suy nghĩ.

Tàng Sơn: Hay là, chúng ta trói cô ấy lại nhé?

 Thiên Hỏa không nói nên lời.

Thiên Hỏa: Ngu ngốc, Bạch Thước là con gái của thành chủ, thành phố Ninh An là lãnh thổ của Lan Lăng tiên môn. Nếu gây ra động tĩnh lớn thì địa tiên nơi này sẽ báo cáo lên tiên môn đến lúc đó thân phận của Điện chủ sẽ bị lộ.

Tàng Sơn: (không hiểu, với  ) Nhưng ngài là yêu vương Cực Vực, điện chủ Hạo Nguyệt mà! Trừ phi mấy chân thần sống lại chứ giờ đây hai tộc tiên yêu có ai là đối thủ của ngài đâu, chúng ta còn cần phải sợ Lan Lăng tiên môn sao?

 

Phạn Việt cười lạnh.: Bổn điện không thích phiền phức, cung Lãnh Tuyền rồi núi Tĩnh U và nhưng hạng vụn vặt khác nghe ngóng hành tung của ta khắp nơi. Nếu họ biết được đá Vô Niệm trong tay chúng ta há chẳng phải thêm phiền phức, rảnh rỗi đến cùng.

 

 Tàng Sơn gật đầu liên tục.

Tàng Sơn: Điện chủ nhìn xa trông rộng đã tính trước mọi việc, thuộc hạ bội phục.

Phạn Việt: ( cau mày) Thứ bổn điện muốn nghe là cái này à?

Thiên Hỏa: (thăm dò) Ý của điện chủ là bảo bọn ta đi theo dõi Bạch Thước sao? Đá Vô Niệm có phản ứng với cô ấy, lẽ nào…....

DPT

(Đột nhiên nhận ra) trên người cô ấy có một trong những ý niệm?

Phạn Việt  không nói gì, ậm ừ nhẹ nhàng đáp lại.

Thiên Hỏa: Thuộc hạ sẽ để mắt đến Bạch Thước.

  Thiên Hỏa vội vàng rời đi. Tàng Sơn hihi cười cợt, khi quay người lại lại, anh thấy  đang lạnh lùng nhìn mình.

Tàng Sơn: (cứng đờ) Tôi, tôi cũng đi theo dõi!

 Tàng Sơn cũng vội vã rời đi.  cụp mắt xuống, liếc nhìn đá Vô Niệm yên ắng trong tay.

Phạn Việt: (nghiền ngẫm) Bạch Thước à? có chút thú vị.

.16. Ban Đêm

tại Tiên Tộc - Lan Lăng tiên môn - sảnh nghị sự có Trọng Chiêu, Kim Diệu, Ngự Phong

Trong đại sảnh chỉ còn lại ba người, Trọng Chiêu, Kim Diệu, Ngự Phong.

Kim Diệu: Hôm qua, ta và sư thúc của con quan sát Tức Bàn lờ mờ phát hiện có yêu tộc trong thành Ninh An nhưng vẫn không dò ra được vị trí cụ thể. Trọng Chiêu, con là tiên sứ phụ trách thành Ninh An, sau khi quay về nhớ cẩn thận hơn.

 

Trọng Chiêu: Sư phụ yên tâm, đệ tử hiểu rồi.

Kim Diệu: (Vui vẻ) Mấy năm qua, ngươi ta hài lòng nhất chính là con. Tuổi trẻ mà đã làm tiên sứ của một thành rồi. Cho nên ta có một chuyện quan trọng nhờ con đây.

 

Trọng Chiêu: (nghiêm túc) Sư phụ muốn đệ tử bí mật truy tìm tung tích của đá Vô Niệm?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bach-nguyet-phan-tinh/chuong-5-het-tap-1.html.]

Kim Diệu: (Xấu hổ) Không phải vậy, ta chỉ muốn hỏi, tiệm bánh bao hấp của con thế nào rồi? Gần đây làm ăn có sinh lãi không?

Trọng Chiêu sửng người, Ngự Phong không nhịn được xấu hổ, liền mở miệng nói.

Ngự Phong: Nguyên nhân chủ yếu là do gần đây chi phí cứu nhân tộc quá cao, hơn nữa căn nhà này thực sự đã cũ rồi, cần phải sửa chữa, cho nên...

Trọng Chiêu: (bất lực) Sư phụ, sư bá, chúng ta là tiên vì sao không dùng tiên pháp……

Kim Diệu: (kiên quyết) Không được! Một trăm năm trước, hai tộc tiên yêu đã có hiệp ước đình chiến không thể không sử dụng tiên pháp ở nhân giới.

Trọng Chiêu: Nhưng đây là ở tiên giới mà……

Kim Diệu: (Ngắt lời) Mặc dù ở tiên giới nhưng lâu dần sẽ thành quen nếu chuyện gì cũng ỷ lại vào tiên pháp, đến lúc đến nhân giới vô tình sử dụng bị yêu tộc nắm thóp dẫn đến đ//ánh chiến thì toi rồi!

 

Trọng Chiêu: (cau mày) Lỡ như yêu tộc không tuân theo hiệp ước,làm loạn ở nhân gian thì sao? Đệ tử cũng không được dùng tiên pháp sao?

Kim Diệu: (cười bình tĩnh) Con đừng lo lắng, giờ đây mấy thế lực trong yêu tộc ch//iến đ//ấu không ngừng, cho dù có lòng muốn hại người ở nhân gian e là cũng không có sức đó.

 

 Kim Diệu Ngự Phong mỉm cười, nhưng Trọng Chiêu luôn tỏ ra buồn bã.

Trọng Chiêu: Sư phụ, đệ tử luôn cảm thấy đá Vô Niệm có cái gì đó...

Kim Diệu: (Đột nhiên xúc động) 6 vạn năm trước Nguyệt Thần ngã xuống, từ đó trên thế gian này không còn thần nữa! Giờ đây liên quan đến chính đạo trong thiên hạ này ờ trong tay tiên môn chúng ta. Mà con chính là đệ tử vi sư sủng ái nhất, trọng trách gánh vác thiên hạ chỉ đành rơi xuống trên vai con rồi!

 

 Trọng Chiêu nghe nói thế nhiệt huyết sục sôi, đứng dậy và vội vàng cúi chào.

Trọng Chiêu: Sư phụ, xin hãy yên tâm. đệ tử trở về thành Ninh An nhất định sẽ nghe theo lời dạy của sư môn không dùng tiên pháp, kinh doanh bánh bao hấp, tuyệt đối không phụ lòng muôn dân!

Kim Diệu: (hài lòng gật đầu) Nhớ năm đó, cha mẹ con cũng nhận lệnh đi thành Ninh An chỉ đáng tiếc sau đó…..Nếu như hai ngươi họ nhìn thấy con bây giờ chắc là rất vui vẻ an lòng.

Trọng Chiêu: Chuyện cha mẹ con chưa hoàn thành, con sẽ tiếp tục làm, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của họ và sư môn.

.

Kim Diệu: (vỗ vai Trọng Chiêu) Vất vả cho con rồi. (Thở dài) Thôi vậy, con đi đi!

Trọng Chiêu chào và sải bước rời đi.

Ngự Phong: (ghét bỏ) Sư huynh, huynh luôn dùng thiên hạ chúng sinh l//ừa g//ạt đứa nhỏ này, thật sự được sao?

Kim Diệu: Đệ cũng có biết được đâu, lỡ trách nhiệm gánh vác chúng sinh thiên hạ sau này rơi lên người nó thì sao?

 Trong màn đêm, bóng  dáng của Trọng Chiêu thật tiêu sái phi phàm.

17. Ban đêm/ngày

tại  Nhân tộc  -thành Ninh An  - phủ thành chủ - Phòng Bạch Thước

Đêm khuya, Bạch Thước chìm vào giấc ngủ sâu, bị ác mộng quấn lấy, ngủ không yên giấc.

 [Trong mộng cảnh của Bạch Thước]

Ngày,  trên đường phố thành Ninh An.

 Tiểu Bạch Thước một nhóm trẻ cùng tuổi vây quanh. Những đứa vây quanh cô và hát vang bài hát.

 Tiểu Bạch Thước đỏ mặt, nhắm mắt lại và bịt chặt tai lại, nhưng lời bài hát vẫn cứ văng vẳng bên tai cô.

(Lồng tiếng), Bị cha mình bỏ rơi cô đơn quá! hahaha, hóa ra là sao chổi!

Tiểu Bạch Thước: Không! Ta không phải! Đừng hát nữa đừng hát nữa!

 Tiểu Bạch Thước mở mắt ra, nhìn thấy xung quanh người không còn là trẻ con nữa mà là một đám người lớn vây quanh nàng.

Nam, nữ, già trẻ: (nói không ngừng ) Trên đời này đâu ra thần tiên chứ!/ Bạch thành chủ sao lại sinh ra một đứa ngốc thế này? Tạo nghiệp mà!/ Nếu như người ở lại là Bạch Hi thì tốt rồi!/ Ta thấy nàng ta không phải ngốc thì chính là đồ đ//iên…..

 

 Khi camera quay lại, đó không còn là Tiểu Bạch Thước nữa mà là Bạch Thước trưởng thành.

Bạch Thước trưởng thành: ( trừng mắt giận dữ) Đủ rồi! Nói đủ chưa?

 [Kết thúc giấc mơ]

 Bạch Thước đột nhiên kinh sợ hãi hùng ngồi dậy, mồ hôi đầm đìa, cô lau mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi.

Bạch Thước: Ta không tin mình không thể thành tiên!

Bạch Thước: (OS) Đại tiên ở Bất Kỵ Lâu sao mà nhìn kỳ quái thế nào ý, không biết có đáng tin không nữa. Không được, ngày mai mình phải đi thăm dò kỹ càng!

= HẾT TẬP 1 =

( mọi người chờ phim lên sóng để coi nhá, dự kiến đầu năm sau )

 

Loading...