Bạch nguyệt quang của chồng tôi - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-08-17 18:52:45
Lượt xem: 338
Tôi kìm cơn giận lại và nghĩ: Biết cm nhà anh.
Nhưng tôi vẫn giả vờ đau khổ:
"Em thật sự không có ức h.i.ế.p bạn của anh. Nửa đêm cô ấy đưa anh trở về, em nên hỏi mấy câu cũng là chuyện đương nhiên mà, đúng không?"
Tống Nhất Thành chế nhạo:
"Cô hỏi cái kiểu gì? Cô có biết cô làm cô ấy xấu hổ như thế nào không?"
Tôi nhìn anh ta:
“Vậy em thì không xấu hổ à?”
"Cô đã gả cho tôi rồi, còn muốn gì nữa? Hôm nay tôi gác chuyện này sang một bên. Sau này gặp lại Noãn Noãn, khách khí một tí. Cô ấy khác với cô, da cô ấy rất mỏng sao có thể chịu nổi loại người như cô nói chuyện khó nghe chứ.”
“Cô nói cô bị oan, cô ấy thì không biết buồn sao? Cô ấy là bạn của tôi, mặc đu chúng tôi không có gì, nhưng cô ấy là con gái, sao có thể chịu đựng được bị hiểu lầm?”
Tống Nhất Thành nhiệt tình nói, tôi im lặng đứng dậy xếp bát đĩa và đũa vào bếp.
Không nói chuyện là giới hạn chịu đựng của tôi.
Nếu đây không phải là một xã hội pháp luật, tối nay Tống Nhất Thành nhất định sẽ được tiễn thằng em của anh ta đi một chuyến đi dài ngày rồi.
Vốn dĩ tôi đang nghĩ cách tránh "chuyện giường chiếu" với anh ta, nhưng hình như anh ta cũng không có ý định đó.
Nghĩ đến đây, tôi chợt nhớ ra, bên ngoài có một bạch nguyệt quang xinh xắn như thế, anh ta còn cần gì một người vơi như tôi.
Ngày hôm sau, tôi thêm tài khoản WeChat của Phùng Noãn Noãn kèm dòng tin nhắn là:
[Tôi đến đây để xin lỗi cô vì ngày hôm đó tôi đã nói quá khó nghe.]
Một người như Phùng Noãn Noãn, thích cảm giác chiến thắng trên sự đau khổ của người phụ nữ khác, chắc chắn sẽ không từ bỏ cơ hội tốt này để hạ nhục tôi.
Đúng như tôi dự đoán, cô ta đã đồng ý nhanh chóng.
Trà Sữa Tiên Sinh
Bài đăng đầu tiên mà tôi click vào trong vòng bạn bè của cô ta là một bức ảnh đi uống trà sữa với dòng chữ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bach-nguyet-quang-cua-chong-toi-faiw/chuong-7.html.]
“Đây là trà sữa tình yêu của ai nhỉ?”
Tống Nhất Thành bình luận bên dưới bằng biểu tượng giơ tay.
Sau khi nhìn thấy, tôi tự cười nhạo mình. Mới chỉ có vài ngày mà họ tiến triển nhanh thế à?
Có lẽ vì kết bạn xong đã lâu nhưng tôi không gửi tin nhắn nên Phùng Noãn Noãn là người đầu tiên gửi dấu chấm hỏi.
Tôi vẫn từ từ đăng bài lên vòng bạn bè xong mới trả lời cô ta.
“Chúng ta gặp nhau đi, Nhất Thành đã nói với tôi rồi, là tôi hiểu lầm cô, tôi xin lỗi.”
Lần này tới lượt tôi đợi cô ta, tôi đoán cô ta đang nhìn vào vòng bạn bè của tôi.
Tôi đặt vòng bạn bè hiển thị trong ba ngày, và trên đó chỉ có một bài đăng, đó là hình ảnh phía sau Tống Nhất Thành bước vào phòng tắm mà tôi chụp ngày hôm qua. Chú thích cũng rất mơ hồ.
Tôi chỉ muốn Phùng Noãn Noãn hiểu lầm rằng tôi và Tống Nhất Thừa đã làm hòa, để cô ta tiếp tục tranh giành. Tôi đoán cô ta sẽ tiếp tiujc cố gắng hết sức để cướp đi sự chú ý của Tống Nhất Thành.
Bằng cách này, thám tử tư mà tôi thuê có thể thu thập bằng chứng nhanh hơn.
Một lúc sau, Phùng Noãn Noãn gửi tin nhắn:
“Xin lỗi là xong à? Ngày đó cô đã làm nhục tôi như thế nào? Tôi không quan tâm đến cô vì nể mặt Nhất Thành, cô có thực sự thấy cô làm như vậy là tốt không?”
Tôi gõ chiếu lệ:
“Vậy cô muốn giải quyết thế nào? Nhất Thành nói hai người chỉ là bạn bè bình thường. Không ngờ mặt mũi anh ta cũng lớn ghê nhỉ.”
Phùng Noãn Noãn không trả lời tôi nữa.
Có lẽ chính "những người bạn bình thường" đã chọc tức cô ta. Đêm đó, cô ta lại một lần nữa gọi Tống Nhất Thành đi ăn uống, thậm chí còn đăng tin lên vòng bạn bè WeChat để chứng minh cho tôi thấy.
Trong một lúc nào đó, tôi không biết nên gọi cô ta là đồ ngốc hay khen ngợi cô ta đã làm rất tốt.
Điện thoại rung lên và có tin nhắn từ thám tử tư:
[Làm tốt lắm.]
Đêm đó, Tống Nhất Thành không về nhà. Còn tôi thì đã có được bằng chứng xác thực.