BẠN CÙNG PHÒNG MẤT NÃO - Chương 9 (Hoàn)
Cập nhật lúc: 2024-08-31 20:09:15
Lượt xem: 1,248
23.
Tống Gia lại liên tiếp 2 ngày không đến lớp.
🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟
Bị điểm danh nhiều lần vì vắng mặt, năm nay môn học này của cô ta chắc chắn sẽ bị đánh trượt.
Tuy nhiên, Tống Gia không có tâm trí lo lắng về điều đó, mà bận rộn đi vay tiền để trả nợ.
Trước đây, tiền phẫu thuật mắt hai mí và nâng mũi đều là vay nợ, lãi suất cao đến mức đáng sợ.
Để lấp đầy lỗ hổng tài chính, cô ta phải chuyển nợ từ chỗ này sang chỗ khác, vay mượn khắp nơi, không còn cách nào khác thì lại phải vay thêm tiền để bù đắp cho khoản nợ trước.
Lãi mẹ đẻ lãi con.
Tình hình đã trở nên không thể kiểm soát.
Chẳng bao lâu sau, cha mẹ Tống Gia đột nhiên đến trường.
Mẹ của cô ta ăn mặc rất đơn giản, còn hơi đi khập khiễng một chân, vẻ mặt u ám ngồi chờ ở ký túc xá.
Đợi vài giờ sau, cuối cùng Tống Gia cũng trở về.
Cô ta vừa vào cửa đã chạy đến lôi kéo mẹ mình, “Mẹ, có việc gì về nhà nói đi, đừng để bạn cùng phòng của con cười chê.”
“Mày còn biết xấu hổ sao?”
Mẹ Tống nổi giận, hất tay cô ta ra.
“Xem xem bây giờ mày thế nào rồi, người không ra người quỷ không ra quỷ, người điện thoại đòi nợ của mày đã gọi về đến nhà rồi!”
“Mày vay cả gốc lẫn lãi tất cả hết mấy trăm nghìn, có phải muốn lấy mạng của tao và ba mày ra đền không hả?”
“Tao một chân khập khiễng lò mò đi rửa bát thuê, ba mày thì làm việc cật lực ngày đêm, chỉ để nuôi hai chị em mày học hành, còn mày bây giờ thì sao? Ra ngoài vay tiền để phẫu thuật thẩm mỹ!”
Nói đến cao trào, mẹ Tống lập tực tát một cái thật mạnh.
“Đừng học nữa, mau cút về nhà ngay!”
“Mẹ!”
Tống Gia khóc lóc kêu lên, “Bạn trai của con đã nói, sau này anh ấy sẽ hoàn trả lại những chi phí này cho con.”
“Tao không cần mày trả!”
“Chỉ vì chuyện này thôi mà mẹ lựa chọn gây ầm ĩ ở trường học? Không thể để con chút thể diện nào sao?”
Bốp——
Mẹ Tống mắt đỏ gay, lại tát một cái thật mạnh nữa.
Rồi ép buộc Tống Gia phải trở về nhà.
24.
Tống Gia đã làm thủ tục nghỉ học.
Nghe nói, gia đình cô ta đã phải bán tất cả tài sản để trả một phần nợ, nhưng để lấp đầy khoảng trống tài chính trong gia đình, họ đã sắp xếp một cuộc hôn nhân cho cô ta với một người đàn ông hơn 40 tuổi.
Nhận 50 vạn tiền sính lễ từ người đàn ông đó.
Người đàn ông kia có chút tiền, nhưng đã ly hôn 2 lần và không có con cái.
Ai cũng nghĩ rằng Tống Gia sẽ biến mất khỏi cuộc sống của chúng tôi, sống phần đời còn lại bên ông chồng già và an ổn ở nhà làm một bà nội trợ.
Tuy nhiên.
Một tháng sau khi cô ta nghỉ học, một đoạn video bất ngờ lan truyền trong lớp—
Cơ sở thẩm mỹ nổi tiếng trong thành phố bị kiện, một khách hàng nữ 20 tuổi cầu xin bồi thường trên chương trình “Nhờ Giúp Đỡ”.
Trong buổi phỏng vấn, khách hàng nữ đeo khẩu trang, khóc lóc kể về việc phẫu thuật thẩm mỹ không thành công tại cơ sở này, đôi mắt hai mí cắt như một chú ếch đang buồn rầu và phẫu thuật nâng n.g.ự.c cũng gặp nhiều di chứng.
Một bên to, một bên nhỏ, còn bị lệch khỏi vị trí.
Tuy nhiên, khi đối mặt với cáo buộc của cô ta, cơ sở thẩm mỹ phản hồi rất thẳng thừng, đôi mắt hai mí không vấn đề gì, một bên to một bên nhỏ là do cơ thể cô ta có vấn đề, còn việc n.g.ự.c bị lệch—
Là do đời sống cá nhân hỗn loạn mà bị lệch, không liên quan gì đến cơ sở của họ.
Và… khách hàng nữ 20 tuổi đó chính là Tống Gia.
Cô ta lại phải đi vay tiền lần nữa cho chi phí cho lần phẫu thuật nâng n.g.ự.c này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ban-cung-phong-mat-nao/chuong-9-hoan.html.]
Sự việc ngay lập tức thu hút sự chú ý, Tống Gia còn khóc lóc trong phỏng vấn, nói rằng sau khi phẫu thuật nâng n.g.ự.c xong, bạn trai của cô ta cũng lựa chọn chia tay.
Khi đó, cô ta mới nhận ra bộ mặt thật của tên kia sau khi chia tay…
Hình tượng thiếu gia là giả, xe G cũng là xe thuê.
Cái gọi là ông bố giàu có đã ngừng cấp tiền tiêu vặt, thực ra chỉ là một nông dân hơn 60 tuổi.
Hơn nữa, anh ta là tay trong của cơ sở thẩm mỹ này.
Dùng mối quan hệ yêu đương để lừa dối các cô gái, dụ dỗ họ đến cơ sở vay tiền làm thẩm mỹ, sau đó nhận hoa hồng từ cơ sở đó.
Tống Gia chỉ là một trong số nhiều con mồi của anh ta.
Mà các cuộc trò chuyện giữa họ cũng bị lộ.
Châu Thành Khôn luôn miệng nói lời ngon ngọt, nhưng mỗi câu đều nhằm thao túng và tạo áp lực tâm lý.
“Em yêu, trong mắt anh, em hoàn hảo ở mọi mặt , chỉ là n.g.ự.c hơi nhỏ một chút mà thôi/emoji ‘cười trộm’/.”
“Bạn anh mới tìm được cô bạn gái có thân hình rất đẹp, ngày nào cũng khoe khoang, thực ra khuôn mặt ấy kém xa em. Em yêu, anh sẽ trả tiền đưa em đi nâng ngực.”
“Nhưng em biết đấy, bố anh vẫn chưa đồng ý, em hãy tạm vay tiền làm phẫu thuật trước, anh sẽ thuyết phục ông ấy thêm vài ngày, khi ông ấy chuyển tiền cho anh, anh sẽ lập tức hoàn trả toàn bộ tiền đã vay cho em.”
“Em rõ mà, anh rất yêu em, nên mới muốn em ngày càng tốt hơn như vậy.”
…
Tôi và Ngô Tình trong ký túc xá hào hứng ăn dưa.
Trong nửa năm sau, lớp học luôn có tin tức mới về diễn biến tiếp theo của câu chuyện từ những bạn học là chuyên gia truyền tin.
Chẳng hạn như:
Người đàn ông già phát hiện Tống Gia vẫn còn liên lạc với Châu Thành Khôn sau khi đính hôn, lại bị lừa vay tiền nâng ngực, tức giận đòi hủy hôn, nhưng cuối cùng gia đình Tống Gia lại rất ngang ngược:
Có thể hủy hôn.
Nhưng 50 vạn tiền sính lễ không trả lại.
Người đàn ông kia vừa tức giận vừa hoảng loạn, cuối cùng chỉ còn cách mắt nhắm mắt mở cho qua, chưa tổ chức đám cưới đã vội vã đưa Tống Gia về nhà.
Tiền sính lễ và tiền đi vay, tổng cộng khoảng 60 vạn đã làm cạn sạch tài sản của ông ta, giờ chỉ còn biết thúc ép Tống Gia sinh con.
Nhưng Tống Gia và Châu Thành Khôn khi ở bên nhau không dùng biện pháp bảo vệ, phẫu thuật hai lần, lần cuối cùng khiến cơ thể bị tổn thương, chưa được điều trị tốt nên dù kết hôn đã nửa năm, bụng vẫn chưa có dấu hiệu gì.
Người đàn ông kia thường xuyên uống rượu, say xỉn thì về nhà đánh Tống Gia.
Kỳ nghỉ đông, có bạn học ở địa phương khi đi dạo phố đã gặp Tống Gia, gần như không thể nhận ra được.
Tống Gia mặc chiếc áo phông rộng thùng thình, ngồi bên ngoài quán nhỏ trên phố uống cháo loãng, cả người như già đi cả chục tuổi, cánh tay còn lộ ra vết bầm tím cũ mới đan xen, không chút thể diện nào nữa.
Bạn học định tiến lại chào hỏi, nhưng chồng Tống Gia đã đến trước.
Người đàn ông thở ra đầy hơi rượu, không chút nâng niu kéo tóc Tống Gia ra ngoài phố, vào một con hẻm bên cạnh, miệng còn mắng chửi, “Không có nổi một đứa bé mà còn dám uống cháo à?”
Khi kéo đi, áo của Tống Gia bị lật lên, cô ta hét lên muốn kéo lại áo, nhưng bị người đàn ông tát vào mặt, “Hét cái gì? Có mặt mũi đi nâng ngực, lại sợ bị nhìn sao?”
“Ăn mặc khiêu gợi như vậy, chẳng phải chỉ để cho đàn ông nhìn à?”
Khi nghe đến câu nói này, tôi không khỏi cảm thấy mơ hồ.
Đột nhiên nhớ lại thời điểm Tống Gia một đêm không về, hôm sau buổi trưa quay lại, với giọng điệu kiêu ngạo kể cho chúng tôi về người bạn trai thiếu gia của cô ta đã mê mẩn và điên cuồng với mình như thế nào.
Còn quy cho tình yêu của tên đàn ông là vì sự quyến rũ của bản thân.
Tôi từ từ nắm tay Trần Kiến Nhiên, anh ấy cũng dùng lòng bàn tay bao bọc lấy tay tôi.
Bằng tất cả bao dung, bảo vệ.
Tình yêu chân thành, không phải chỉ có thể hiện qua dục vọng cơ thể.
Mà phải dùng trái tim.
Dùng từng chi tiết nhỏ từ những năm tháng dài dằng dẵng.
Ánh sáng mặt trời xuyên qua tán cây, ánh sáng chập chờn rải đầy trên con đường phía trước.
Con đường này, vẫn còn rất dài….
(Hoàn toàn văn)