Bạn Trai Tôi Là Một Tên Khốn - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-03-27 14:13:07
Lượt xem: 737
"Sao vậy, sợ em kiểm tra bất ngờ à?" Tôi nói đùa, nhưng giây tiếp theo, tôi dường như nghe thấy tiếng TV ở đầu bên kia điện thoại, nghe như là một bộ phim cung đấu, nhưng Lâm Mục Chi rất ít xem TV, dù thỉnh thoảng có xem thì cũng xem kênh thể thao. “Anh đang xem TV hả ?"
Lâm Mục Chi sửng sốt, sau đó quay đầu nhìn Tô Nhạc, dùng ánh mắt bảo cô ta giảm âm lượng xuống, Tô Nhạc chậm rãi đưa tay lấy điều khiển từ xa.
"Mới mở nên tuỳ tiện xem một chút." Lâm Mục Chi giải thích.
"Trên đường có kẹt xe. Em sẽ đến nhà anh trong khoảng bốn mươi phút nữa."
Lâm Mục Chi cuống quýt rời khỏi nhà Tô Nhạc mà không mang theo ô, vừa về đến nhà của mình thì cả người anh ta cũng ướt đẫm.
Anh ta vừa thay bộ đồ ngủ và chưa kịp sấy tóc thì tôi đã đến.
Lâm Mục Chi dùng khăn lau tóc, giải thích: “Anh vừa mới tắm xong.”
Tôi mỉm cười nhưng không ngửi thấy mùi sữa tắm trên người anh ta.
Anh ta vội vàng vào nhà rồi theo thói quen cởi giày, giày đã dính đầy nước mưa, đáng lẽ lúc anh ta tan sở trời không mưa, trừ khi anh ta vừa mới về nhà thì giày mới ướt sũng như thế.
Lâm Mục Chi cũng chú ý tới ánh mắt của tôi, vô thức giải thích: “Hôm nay anh mệt quá, đi tắm mà còn quên thay giày ra.”
Hàng loạt lời giải thích thiếu tự nhiên của anh ta như báo trước mọi chuyện.
Bây giờ nghĩ lại, hóa ra lúc đó họ đã ở bên nhau, thậm chí có thể sớm hơn.
5.
Vài ngày sau, Lâm Mục Chi mang bản kế hoạch đến tập đoàn Thánh Diệu để bàn chuyện hợp tác, nhưng người của tập đoàn Thánh Diệu chỉ ra vô số sai sót nên hợp đồng không được ký kết.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ban-trai-toi-la-mot-ten-khon/chuong-5.html.]
Tôi biết chuyện anh ta phụ trách bàn bạc hợp đồng với Tập đoàn Thánh Diệu, nhưng trước đây anh ta chưa bao giờ nhờ tôi giúp đỡ.
Lâm Mục Chi là một người thông minh, mỗi bước đi anh ta đều tính toán cẩn thận vì sợ rằng nếu anh ta bước sai thì sẽ đánh mất cành cây cao là tôi.
Lâm Mục Chi trở lại công ty, không lâu sau, anh ta được quản lý gọi lên văn phòng.
"Kỳ lạ, lúc trước khi hai bên bàn bạc, Thánh Diệu vẫn cho rằng bản kế hoạch của chúng ta khá tốt. Tại sao hôm nay lại không hài lòng? Là có người muốn phá sao? Mục Chi, cậu phải hăng hái hơn nữa được. Nếu bắt được hợp đồng này, cậu sẽ lập công lớn cho công ty, cậu sẽ được thăng chức lên làm trưởng nhóm."
Lời nói của quản lý khiến Lâm Mục Chi rục rịch.
"Miểu Miểu, gần đây anh có phụ trách việc hợp tác với tập đoàn Thánh Diệu, nhưng họ đột nhiên không hài lòng với bản kế hoạch này. Em có thể giúp anh hỏi Trình Hân xem đã xảy ra chuyện gì được không? Nhưng nếu không tiện thì thôi, em đừng thấy khó xử. " Lâm Mục Chi đã suy nghĩ cả ngày hôm nay ở công ty, cuối cùng nhờ tôi giúp đỡ.
Đôi mắt anh ta chân thành và sáng ngời nhưng tôi không thể tin được nữa.
Tôi thừa nhận rằng khi biết anh ta lừa dối mình, tôi rất buồn bã và đau đớn, nhưng tôi sẽ không bao giờ tìm đến cái chế.t vì một người đàn ông tồi.
Nếu còn nghĩ cho thể diện của nhau, thì đừng nên làm gì quá đáng.
Nhưng suy cho cùng, tôi không phải là kiểu người bao dung và tốt bụng, kẻ phản bội tôi phải bị trừn.g phạt.
Lâm Mục Chi sẽ không biết rằng là do Trình Hân và tôi cố tình khiến cho lần hợp tác này của anh ta thất bại.
Tôi nhìn Lâm Mục Chi ra vẻ cảm thông: "Việc của anh là việc của em. Cuối tuần này em sẽ tham dự một bữa tiệc, Trình Hân cũng sẽ có mặt, nếu anh đi cùng em thì có thể hỏi Trình Hân một chút xem sao."
Lâm Mục Chi vui vẻ nói: "Vậy thì hay quá."
Có lẽ bởi vì cảm thấy mình đã vui mừng hơi lố, Lâm Mục Chi mới bình tĩnh lại nói: "Giáng sinh sắp đến rồi, em thích quà gì?"