BẠN TRAI TRÚC MÃ CHỈ THÍCH TÔI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-13 10:02:49
Lượt xem: 348
Khi đang gặm đùi gặm đùi gà dở , bỗng nhiên có một bạn học nam đùa nghịch vô tình huých vào vai tôi ,làm cho cái đùi gà rơi xuống đất . Tôi vừa phản ứng thì cậu bạn đã rối rít xin lỗi . Tôi cảm thấy không đáng quan tâm lắm , dù sao cũng đã ăn gần hết rồi nên chị gật đầu cười với cậu ta rồi lau tay vào giấy . Quay lại thì thấy người trước mặt không biết từ bao giờ đã sa sẩm mặt mày , trông vừa buồn cười vừa đáng yêu .
" Sao thế ? Nhìn anh giống cô vợ hờn dỗi thế nhỉ ? " Tôi tiến đến muốn véo má anh
" Tay em bẩn c.h.ế.t đi được " Trần Nam Hiên né tránh
" Bây giờ anh còn dám chê tay em bẩn hả ? Được thôi , không chạm vào anh nữa . " Tôi giả vờ tủi thân , đứng dậy xoay người muốn ra ngoài
Trần Nam Hiên bắt lấy cánh tay tôi , kéo tôi ra khỏi nhà ăn , đi về phía lớp học .
" Chờ đã , em muốn vào nhà vệ sinh " Tôi bám vào tay anh
" Ừm "
Tôi đi vào nhà vệ sinh để rửa tay , đột nhiên nghe thấy bên trong phòng vệ sinh có tiếng con gái đang nói chuyện . Phòng vệ sinh của trường cách âm không tốt , hoàn toàn có thể nghe thấy người bên trong nói gì .
" Thanh mai trúc mã cái gì chứ ? Chẳng phải cô ta đi nước ngoài rồi à ?" Giọng cô ta the thé từ trong phòng vọng ra
" Nếu có về thì đã sao ? Thanh mai không thể bằng trời giáng , cô ta lại đi nước ngoài lâu như vậy . Lần này trở về còn có thể tranh giành với anh Nam Hiên với tôi sao ?"
Tôi không quan tâm đến câu chuyện của cô ta lắm . Nhưng vừa nghe thấy " anh Nam Hiên " tôi có hơi khựng lại . Woa , bạn trai của tôi được người khác yêu thầm kìa . Thanh mai không bằng trời giáng ? Tôi khẽ cười khẩy trong lòng . Aiya, không biết lúc cô ta nhìn thấy " anh Nam Hiên " của cô ta đè tôi lên tường hôn thì cảm giác sẽ như thế nào nhỉ ?
Ngẩn người một lúc thì cô gái trong nhà vệ sinh bước ra . Nếu tôi nhớ không lầm thì đây là Lâm Nhu , bạn học cùng lớp của tôi . Trước kia có nghe Tô Điềm kể là hoa khôi gì gì đó được mọi người ngưỡng mộ . Cô ta liếc nhìn tôi một cái , sau đó bỏ ra ngoài . Khi ra ngoài tôi đã thấy Trần Nam Hiên đứng đợi sẵn ở ngoài cửa . Anh hơi dựa vào tường , khuôn mặt có chút nhợt nhạt do bị bệnh . Tôi thở dài , kéo anh về phía phòng y tế lấy ít thuốc . Trong phòng y tế không có người , tôi đi đến tủ thuốc lấy một ít thuốc cảm và một cốc nước .
" Mau uống đi " Tôi đưa thuốc đến trước mặt anh
Anh ngoan ngoãn há miệng nuốt viên thuốc , sau đó đột ngột ôm lấy eo tôi .
" Anh làm cái gì thế ? " Tôi hoảng hốt kêu lên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ban-trai-truc-ma-chi-thich-toi/chuong-2.html.]
Trần Nam Hiên : " Sạc pin "
Tôi bị chọc cười . Nhìn khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng lúc trước biến thành cún con dính người trước mặt , tôi véo véo má của anh .
" Anh thật là dính người đó . Lần sau mà còn không cho em chạm vào thì em sẽ không đụng vào người anh luôn "
" Vậy thì em cũng không được cười với người khác . Chỉ được cười với anh thôi ." Anh siết chặt lấy eo khiên tôi có chút đau
" Ghen à ? " Tôi cười khẽ
" Ừ , em chỉ được là của anh thôi "
Tôi nhanh chóng giục anh về lớp học . Vừa vào đến cửa lớp đã chạm phải ánh mắt tức giận của Lâm Nhu . Cô ta và bạn thân cô ta trừng mắt nhìn về phía tôi , muốn nói gì đó nhưng lại thôi . Tôi cũng chẳng buồn để ý đến cô ta , chăm chú nghe giảng . Nhưng hình như người ngồi bên cạnh không thích học cho lắm . Cả giờ anh chỉ ngồi nhìn tôi khiến tôi không tự nhiên liền quay ra nói với anh
" Trần Nam Hiên , anh nhìn cái gì ? "
Cún_126
" Nhìn vợ cũng không được à ?" Anh cười
Tôi : "......"
" Không được , anh mau tập trung học bài cho em . Đừng có nhìn em chằm chằm như thế ."
Anh nghe lời ngồi thẳng người , nhưng ngón tay không an phận lại móc vào ngón tay tôi . Khi tôi lườm thì anh lại tỏ ra vô tội mà quay đầu nhìn lên bảng . Khi liếc mắt lên trên , tôi vô tình thấy Lâm Nhu đang nhìn chúng tôi bằng ánh mắt khó hiểu .
Cuối giờ học , tôi cùng Trần Nam Hiên sóng vai đi về nhà . Nhà riêng của tôi khá gần trường , chỉ cần đi tầm 10 phút là sẽ đến nơi . Trần Nam Hiên không theo tài xế về biệt thự Trần Gia mà cũng đi theo tôi về nhà . Vừa vào nhà anh đã bổ nhào lên người tôi , ôm tôi đặt lên bàn . Anh không cho tôi cơ hội phản kháng , hôn lên môi đến khi tôi khó thở mà phải đập vào lưng anh mới miễn cưỡng rời đi .
" Bé cưng , lần này về không đi nữa có được không ? " Anh nói bên tai khiến tôi rùng mình
" Ừm " Tôi chỉ có thể ngoan ngoãn thuận theo anh