Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạo! Hắc Hồng Đỉnh Lưu Đột Nhiên Có Em Gái - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-08-13 22:28:41
Lượt xem: 33

A Cửu có kinh nghiệm từ lần trước nên lần này gọi đồ ăn bên ngoài cho Ô Ô đã đặc biệt tìm được món ăn thiếu nhi cao cấp.

Điều khó xử chính là, Ô Ô là một đứa nhỏ, anh cả và anh hai đều không tiện tắm rửa cho cô bé.

Hiện tại trên người cô bé vẫn mặc chiếc váy ngủ kia.

Mặc dù nhìn qua là hàng hiệu, nhưng cũng sẽ bị bẩn.

A Cửu muốn gọi một nữ trợ lý tới hỗ trợ, nhưng bởi vì nhà anh Ngao ngày thường không cho phép người ngoài vào, cho nên cậu  gõ cửa đi tìm Lục Ngao thương lượng.

“Anh Ngao, là như vậy, em muốn gọi một nữ đồng nghiệp tới giúp Ô Ô tắm rửa thay quần áo…”

Lời còn chưa dứt, liền nghe thấy ‘Phanh’ một tiếng vang thật lớn.

Là âm thanh Lục Ngao mất khống chế ném điện thoại xuống bàn đá cẩm thạch.

Điện thoại di động vẫn chưa bị hỏng, bên trong liên tục truyền đến giọng nói mạnh mẽ của Tang Duy: “Cậu phải đi, cơ hội tốt như vậy tại sao không thử xem? Vì những cư dân mạng kia mắng cậu sao? Để ý bọn họ làm gì? Cậu cũng biết vấn đề không phải ở cậu, cậu diễn không thành vấn đề, đạo diễn tư vấn đều rất hài lòng, vấn đề của đoàn biên kịch cũng không phải là lỗi của cậu, bọn họ mắng cậu cậu sẽ không diễn nữa sao?”

Nhịp tim Lục Ngao càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức khiến hai tay anh tê dại.

Anh cắn răng gầm nhẹ: “Đủ rồi, cùng lắm thì tôi hủy hợp đồng với công ty, tôi không chỉ không xứng diễn phim, cũng không xứng ăn bát cơm này, được chưa?”

A Cửu bị dọa.

Cậu làm trợ lý cho Lục Ngao cũng đã một năm rồi, tuy rằng anh Ngao ít nói, mọi người đều nói tính tình anh không tốt, nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy mất anh khống chế như vậy.

Cậu chạy tới cúp điện thoại trước, sợ Tang Duy nói tiếp sẽ khiến hai người càng cãi nhau dữ dội hơn.

Ô Ô cũng nghe thấy tiếng cãi vã chói tai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bao-hac-hong-dinh-luu-dot-nhien-co-em-gai/chuong-12.html.]

Cô bé thò ra nửa cái đầu nhỏ, không rõ anh trai làm sao vậy.

Lục Ngao ngồi phịch xuống sô pha cạnh cửa sổ sát đất, dần bình tĩnh.

Anh không muốn giận chó đánh mèo, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc tất cả.

A Cửu có chút khó xử, không biết mở miệng từ đâu.

Lục Ngao bình tĩnh một lúc lâu, hít sâu một hơi, hỏi: “Cậu vừa mới muốn hỏi tôi cái gì?”

“À.” A Cửu nói: “Chuyện đó, em muốn nhờ đồng nghiệp nữ tới tắm cho Ô Ô, hai người đàn ông chúng ta không tiện, anh Hai xem…”

Lục Ngao trầm mặc vài giây, châm điếu thuốc, hút mạnh hai hơi.

Anh lướt mắt nhìn cái đầu nhỏ lộ ra ngoài cửa, lạnh như băng nói: “Thật sự cũng không tiện lắm.”

A Cửu thở phào nhẹ nhõm: “Được, vậy em…”

“Hãy đưa con bé đi khi trời tối.”

Hả???

Lục Ngao đã nghĩ rất rõ ràng.

Mặc kệ đứa nhỏ này có phải là con gái của cha anh hay không, đều không liên quan đến anh.

Nhưng Lục Duật trước mắt không ở trong nước, tạm thời chỉ có thể giao đứa nhỏ này cho đại ca Lục Nghiễn.

Anh tự lo không xuể, tâm trạng bất ổn, chính mình cũng không biết khi nào sẽ phát bệnh, một khi phát bệnh, đương nhiên cũng sẽ dọa đến đứa bé này.

Ô Ô bước chân đi vào, cô bé đứng trước đùi Lục Ngao, cúi thấp đầu: “Anh, đừng đuổi Ô Ô đi được không, Ô Ô sẽ ngoan, sẽ học chăm sóc bản thân, Ô Ô sẽ không làm nước rơi xuống đất nữa, cũng sẽ không bị tiêu chảy…”

Loading...