Bạo Quân Phải Lòng Ta - 1
Cập nhật lúc: 2024-09-05 18:19:00
Lượt xem: 774
1
Ta là một con nai sừng tấm phương Tây. Vốn sống trên thảo nguyên bao la của nước Ngõa Lạt vô tư vô lo, ngày ngày nhảy nhót ăn cỏ. Vào năm ta ba tuổi, bạo quân mới lên ngôi, đầy hùng tâm tráng chí, phất tay muốn chinh phục Ngõa Lạt, dẫn theo một đám người hùng hổ bao vây ngọn đồi nơi ta ăn cỏ.
Ngày hôm đó, mây đen che kín trời, mưa như trút nước, tiếng sấm ầm ầm nổ vang trên đầu ta. Tất cả các loài thú dữ đều chạy vào núi, chỉ có ta, vì quá tò mò, đứng trên đỉnh núi, hứng chịu cơn mưa như trút nước, nghiêng đầu nhìn bạo quân phát điên.
Trận chiến đó, bạo quân đánh rất thuận lợi, dù sao thì nước Ngõa Lạt cũng không có nhiều kinh nghiệm chiến đấu. Họ cũng giống như ta, thích nhảy nhót trên đồi núi, chỉ cần có cái ăn, cơ bản không ai nghĩ đến chuyện đánh nhau tốn não như vậy. Xét cho cùng, ngọn núi của chúng ta có rất nhiều lương thực.
Vì vậy, ngay khi bạo quân tiến vào núi, họ đã biết điều mà giơ khăn trắng lên đầu hàng, chỉ có một điều kiện. "Đừng phá hoại lương thực trên núi."
Bạo quân cảm thấy không thú vị, hắn đến để lập công, những người này dựa vào cái gì mà không chống lại. Hắn không hiểu, cũng không cố gắng hiểu, lại dẫn một đám người đi săn trên núi. Ý là, đã đến rồi thì phải mang một ít chiến lợi phẩm về.
Các loài thú dữ trên thảo nguyên của chúng ta không có ưu điểm nào khác, nhưng chạy thì rất nhanh.
Lúc đó, gió nổi lên mạnh mẽ, cỏ bay cuồn cuộn. Từng đàn bóng đen "vèo vèo vèo" bay qua trước mắt ta. Sau đó, cả ngọn núi chỉ còn lại ta và những ngọn cỏ bay tán loạn trong gió...
Bạo quân cưỡi ngựa thong thả đến trước mặt ta, hắn nghiêng người dựa vào lưng ngựa, lười biếng nhướng mày, khóe miệng nở một nụ cười khó đoán. Sau khi nhìn ta nghiêng đầu một lúc, hắn đột nhiên quay đầu lại cười nhạo mọi người:
"Chỉ là thứ ngu ngốc này thôi sao? Đến chó cũng không thèm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bao-quan-phai-long-ta/1.html.]
Nói xong, hắn bế ta lên và đi, còn thuận miệng nói, "Ngươi ngu ngốc như vậy, sau này sẽ gọi là Thôn Thôn."
2
Ta từ thảo nguyên rộng lớn đi theo bạo quân, trải qua một hành trình gập ghềnh đến Bồ Đề cung.
Tại sao gọi là Bồ Đề cung?
Một cung nữ cho biết, Bồ Đề cung vốn không có tên như vậy. Sau này có một đạo sĩ vào cung, bói cho bạo quân, khi đó còn là thái tử, một quẻ. Đại ý là, tên này sau này sẽ là một bạo quân, thuộc loại "thiên tử nhất nộ, phục thi bách vạn", nên đổi tên cho có chút ý thiền, để ổn định tâm tính. Tiên đế nghe xong, phất tay một cái, đổi tên.
Mặc dù chẳng có tác dụng gì. Từ khi ta đến Bồ Đề cung, bạo quân cơ bản là ba ngày năm bữa lại g.i.ế.c người. Có cung nữ nhào vào người hắn, bị đánh chết. Có đại thần uy h.i.ế.p hắn, bị loạn côn đánh chết.
Trong cung có thích khách, bị lăng trì xử tử. Tóm lại, mỗi người đều có cách c.h.ế.t riêng, không ai hơn ai.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bạo quân đối xử với ta cũng không tệ. Mỗi lần g.i.ế.c người xong, hắn đều đến cho ta ăn cỏ, tiện thể lải nhải một hồi.
"Thôn Thôn à, ta hôm nay lại g.i.ế.c người rồi, cung nữ đó có mùi hôi nách, suýt nữa làm ta ngạt thở."