Bạo Quân Phải Lòng Ta - 6
Cập nhật lúc: 2024-09-05 18:20:27
Lượt xem: 355
Hôm nay, ta đang hái rau trong sân, ăn rất vui vẻ, thì thấy một công công vội vã tìm đến.
“Hoàng thượng đang cần người hầu hạ trước ngự tiền, sao Thôn Thôn cô nương lại ở đây? Người đã tìm khắp nơi rồi, nếu không thấy cô nương, e là Người sẽ nổi giận."
Ta đưa mắt nhìn khắp vườn cỏ tươi, tay vô thức xoa bụng, lòng vẫn còn chút luyến tiếc. Thật ra ta vẫn chưa ăn no.
Tiểu cung nữ lần này thật tinh ý. Nàng bỗng chạy đến, nắm lấy tay ta, ân cần hỏi: "Cô nương vẫn chưa dùng bữa xong phải không?"
Ta gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhăn lại: "Đói."
“Vậy cô nương cứ ăn đi, ta sẽ thay cô nương đi hầu hạ."
Chẳng đợi ta đáp lời, tiểu cung nữ đã vội vàng chạy đến trước mặt tiểu công công, thưa: "Nàng ta vụng về lắm, có đi cũng chẳng hầu hạ được đâu. Chi bằng để nô tỳ đi, xin công công dẫn đường."
Tiểu công công này hình như không phải người hầu hạ gần gũi bên bạo quân, có vẻ không rõ tính tình của hắn. Hắn ta do dự nhìn ta một cái, rồi kéo tay tiểu cung nữ chạy về phía Bồ Đề cung.
Hương cỏ tươi thơm ngát khiến ta không cầm được nước miếng. Thấy họ đã đi xa, ta liền lao ngay vào bụi cỏ.
Khi ta trở về Bồ Đề cung, tiểu cung nữ đang nằm trên ghế đá, mình mẩy bê bết máu, trán đầm đìa mồ hôi lạnh.
Ta bước đến, định lau mồ hôi cho nàng, nhưng nàng ta quay phắt mặt đi, ánh mắt tràn ngập oán hận.
"Không cần ngươi giả nhân giả nghĩa. Chính ngươi đã cố tình hãm hại ta. Ta hận ngươi!"
Ta nghiêng đầu, không hiểu vì sao nàng lại nói vậy, bèn chạy đi hỏi Lý công công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bao-quan-phai-long-ta/6.html.]
Lý công công kể rằng bạo quân đã nổi trận lôi đình, bởi vì tiểu cung nữ lúc mài mực lại dám cả gan ngồi vào lòng hắn.
Lý công công còn nói: "Thôn Thôn cô nương về sau cứ an tâm ở lại Bồ Đề cung. Hoàng thượng không thích người khác hầu hạ."
Ta ậm ừ cho qua, nhưng trong lòng thấy không vui chút nào.
Bạo quân sao lại hung dữ đến thế? Tiểu cung nữ chỉ muốn ta được ăn thêm vài miếng cỏ, cần gì hắn phải đánh nàng ta thậm tệ như vậy?
Đêm đến, bạo quân tắm rửa xong, mặc áo trong, sải bước dài lên giường. Ta liền tung một cước đá hắn xuống đất.
Bạo quân nhìn ta, vẻ mặt không hiểu chuyện gì.
"Thôn Thôn, ngươi chỉ cần nói với ta là chân ngươi vừa rồi không nghe lời, ta sẽ tha thứ cho ngươi."
Ta từ chối. Ta cố ý đấy.
"Ngươi đã đánh bị thương tiểu cung nữ của ta. Ta không thích ngươi nữa."
Bạo quân tức đến bật cười. Hắn đứng phắt dậy, chống nạnh, nhìn ta từ trên cao xuống.
"Mạn Thôn Thôn, ngươi đang trách cứ ta sao?"
Ta bướng bỉnh gật đầu. "Ngươi là bạo quân, ngươi thích đánh người! Ngươi xấu xa!"
Bạo quân giận tím mặt, sải bước ra cửa. Đến cửa, hắn sực nhớ mình chưa mặc quần áo, bèn quay lại, nhanh tay giật lấy long bào trên giá, vừa mặc vừa đi.