Báo Ứng Của Gã Chồng Bội Bạc - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-03-28 10:34:31
Lượt xem: 2,785
Kỷ Vân Yên có chút sốt ruột, không hề trả lời mà ngược lại bắt đầu nói lời mềm mại.
Như là hy vọng tôi có thể buông hết tất cả thành kiến, càng như là hy vọng tôi có thể rời núi một lần nữa.
Tôi lập tức hiểu, bỗng chốc một tia trả thù sung sướng thổi đến, tôi cười cười nhìn cô ta và nói:
“Đúng vậy, cô cũng biết tôi rất giỏi, trên thế giới này không phải tất cả mọi người đều cần luật sư, nhưng nhất định tất cả mọi người đều cần bác sĩ……”
Kỷ Vân Yên bị tôi điểm một câu, thành thật không ít.
Tôi hếch cằm lên lại hỏi: “Cô nhận ra Tô Cảnh Bình khi nào? Sau ngày tôi sinh non, hay là gần đây cô lại đến bệnh viện?”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Cô ta suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngày đó ở trong phòng bệnh tôi nhìn thấy anh ấy đã cảm thấy quen mắt, đến lúc rời đi đã hỏi y tá một chút.”
Tôi thật sự khiếp sợ, cô ta lại có thể nhận ra Tô Cảnh Bình trước cả tôi!
Xem ra Cố Ngôn Lẫm không chỉ che mất đầu óc tôi mà còn khiến đôi mắt của tôi sắp mù đi rồi.
“Là có chuyện này, Nam Âm, có một chuyện tôi muốn nhờ cô giúp……”
Tôi cười nhạo một tiếng, không biết tại sao cô ta lại có mặt mũi mà mở miệng.
“Tôi không giúp.”
Sắc mặt cô ta hơi trầm xuống.
Tôi không nhịn được mà nghĩ, quen biết hai người bọn họ nhiều năm như vậy, lần đầu tiên tôi cảm thấy cô ta với Cố Ngôn Lẫm thật xứng đôi.
Đều là đầu óc có bệnh.
“Chuyện này mà thành thì đối với cô cũng có chỗ lợi, tôi thật lòng muốn xin lỗi cô. Nam Âm, cô có thể……”
“Không thể, mau cút đi.”
Khóe miệng cô ta run rẩy vài cái, mím môi nhìn thoáng qua phía sau, trong ánh mắt lộ ra một tia tàn nhẫn.
Bước nhanh đi đến bên cạnh người tôi, cô ta hạ giọng nói:
“Tôi biết cô hận tôi, nhưng cô càng hận Cố Ngôn Lẫm hơn, anh ta như con rắn hai đầu đứng núi này trông núi nọ, làm hại đứa bé của cô……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bao-ung-cua-ga-chong-boi-bac/chuong-10.html.]
Tôi nhìn lướt qua, cô ta lập tức hiểu ý.
Tôi vừa mới nói rồi, cô ta không xứng nhắc tới con của tôi, huống chi là châm ngòi ly gián rõ ràng như vậy.
Cô ta khẽ cắn môi như là bất chấp tất cả, chẳng qua cũng chỉ là một Cố Ngôn Lẫm mà thôi:
“Tôi có thể giúp cô khiến anh ta tay không rời nhà, nhiều năm như vậy, cô cũng nên giữ lại được chút gì đó cho mình, chúng ta đều là phụ nữ, tôi hiểu cô.”
Thế mà cô ta lại còn nói cô ta hiểu tôi.
Thật là không còn lời nào để nói, mẹ nó, không còn lời nào mở cửa —— không còn lời nào để nói về đến nhà.
Tôi không trả lời lại mà trực tiếp đẩy cô ta ra ngoài sau đó đóng cửa lại rầm một tiếng, trong phòng lập tức yên tĩnh lại.
Tuy rằng thái độ rất dứt khoát, nhưng mà không phải tôi không thắc mắc về lời nói của cô ta.
Dứt khoát lập tức đi đến sô pha rồi ngồi xuống, xoa xoa giữa mày rồi nghĩ lại chuyện vừa mới phát sinh.
Với sự hiểu biết của tôi về Cố Ngôn Lẫm, chuyện ly hôn sẽ không dễ dàng như vậy, đồng thời đúng thật là tôi cũng cố ý muốn hăn tay không rời nhà.
Nhưng hiện tại tôi càng tò mò hơn chính là, Kỷ Vân Yên muốn tôi giúp một chuyện. Vậy chuyện cô ta muốn tôi làm.
Là chuyện gì.
12
Ngày hôm sau, Cố Ngôn Lẫm bác bỏ hiệp nghị ly hôn.
Trực tiếp nói cho tôi biết là hắn không thừa nhận cảm tình hai bên tan vỡ, kiên trì cho rằng cảm tình của chúng tôi vẫn tốt đẹp, không chấp nhận tình huống khác.
Nếu khăng khăng phải ly hôn thì chỉ có thể đi tố tụng.
So với tôi thì hắn càng biết rõ, nhắc tới tố tụng ly hôn thì trình tự cần sáu tháng, sau sáu tháng mà hắn không tiếp bản án lại phải mất thêm sáu mươi ngày để thông báo.
Chỉ cần hắn đưa ra phản đối trước khi có thông báo kết thúc, toà án sẽ lại phải phê duyệt lần nữa trong vòng ba mươi ngày, cho dù đã có phán quyết sơ thẩm thì hắn cũng có thể chống án.
Cho dù tôi mạnh mẽ ở riêng hai năm để chứng minh tình cảm vợ chồng giữa chúng tôi đã tan vỡ, hắn cũng có thể dùng phương thức khác để chứng minh giữa chúng tôi vẫn còn có tình cảm.
Kết quả cuối cùng chính là lôi kéo đi lôi kéo lại.