Bị Bệnh - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-08-04 17:29:38
Lượt xem: 1,154
7
Ta hướng Yến Từ biểu hiện tuyệt chiêu sở trường của mình. Năm này, ta mười lăm, hắn mười bảy.
Tô công công là heo, ta là đồ tể. Tay ta vung đao lên, đao rơi xuống, gọn gàng đem con lợn này chặt thành hai mươi bốn khối.
Chặt xong sau, ta đứng trước hai mươi bốn khối thịt trắng , thành kính niệm Phật.
Thủ pháp mổ heo chuyên nghiệp của ta bị Yến Từ chọn trúng, miễn đi một lần chết. Hắn cho rằng ta miệng không thể nói, dốt đặc cán mai, chính là nơi thích hợp cất giữ bí mật nhất.
Bí mật đầu tiên ta cất giữ, là Tô công công bị Yến Từ g.i.ế.c chết.
Yến Từ làm dược đồng, phải nuôi sống mình cùng mẹ đẻ là thật không dễ, vì vậy, hắn lén lút trộm đồ trong cung.
Tô công công đi tế bái ma ma, nhưng bất hạnh bắt gặp Yến Từ đang ăn vụng đồ ăn.
Thấy tiền sáng mắt, Tô công công càng ngày càng bạo, gặp Yến Từ thất sủng, liền mượn việc này, đòi hưởng lợi từ hắn.
Yến Từ không thể nhịn được nữa, nạy sọ não hắn ra, lệnh ta đem xác hắn phân chia, rồi vùi lấp.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chúng ta ở trên người hắn lật ra lá thư của ma ma, ta nói ta xem không hiểu, Yến Từ nói không quan trọng, hắn đọc cho ta nghe.
"Quan Kỳ à, ma ma là người rất xấu xa. Tất cả mọi người hận ma ma, ngươi phải nhớ kỹ ma ma nha."
Đọc xong thư, Yến Từ đem đầu Tô công công ném vào ao. Đầu lâu trầm xuống sóng biếc, ừng ực, khuấy động một ao nước lớn.
"Êm tai không?" Yến Từ giúp ta cẩn thận xếp gọn thư lại , "Êm tai thì chính là khởi đầu tốt đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bi-benh/chuong-4.html.]
8
Đầu lâu của Tô công công chính là bí mật giữa ta và Yến Từ. Yến Từ nói, người biết bí mật của hắn, chỉ có tâm phúc cùng người chết.
Thôi được rồi. Thế là ta thành tâm phúc của hắn, học làm điều mà tâm phúc nên làm, thí dụ như đi trộm.
Mẹ đẻ hắn người yếu, nhiều bệnh. Yến Từ mua không nổi thảo dược, đành phải đi trộm. Nhưng Thái y các trông giữ cực nghiêm, thực sự không phải nơi tốt để ra tay.
Hắn nhìn trúng thiện phòng hầm dược làm thức ăn. Mỗi đêm canh ba, ta sẽ lẻn vào thiện phòng, chuẩn bị đi trộm.
Ánh trăng từ trên giá gỗ chảy xuôi xuống , những chiếc bình Ba Tư được bày chỉnh tề thành một hàng, mỗi bình đều toả ánh sáng lấp lánh.
Thiện phòng mỗi ngày đều sẽ ước lượng dược liệu kỹ càng cho việc nấu nướng, cho nên ta chỉ dám lấy một ít, để tránh lộ tẩy.
Canh tư, ta rón rén đem bình lưu ly đặt lại trên kệ, liền nghe được ngoài cửa sổ truyền đến chó sủa, đây là ám hiệu rời đi.
Có lần, ta vừa lăn ra khỏi cửa sổ liền ói không ngừng. Bởi vì ta nhìn thấy trong thiện phòng những nguyên liệu nấu ăn mới.
Bình lưu ly chứa đầy rượu vàng, bên trong ngâm mấy khối thịt còn tươi, đó là phôi thai được lấy ra từ bụng thai phụ.
Yến Từ bị ta nôn một thân. Hắn nói cái gì mà tâm phúc, ta thấy có mà là người thay hắn gánh tai hoạ thì có.
Thiện phòng lại cảm thấy kì quái. Bọn hắn rất buồn bực, vì sao cái tên trộm đồ thừa kia lại không còn ghé nữa.
Bởi vì ta đổi sang nghề trộm đồ ăn rồi chứ sao. Đồ ăn thừa tuy không phải thứ tốt, nhưng xác thực ăn thật ngon.