Bị hủy hôn, ta ngao du giang hồ làm uyên ương hiệp lữ - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-10-31 16:24:08
Lượt xem: 22
Tay ta vừa chạm vào mạch của hắn, đã bị hắn đẩy ra.
"Không sao đâu… sẽ không ch-ếc được, muội đừng lo cho ta."
Như thể sắp không chịu đựng nổi nữa, hắn nhìn ta bằng ánh mắt gần như cầu xin,
"Cầu xin muội… mau đi đi."
Nhưng sao ta có thể bỏ đi được?
Loại thuốc hắn trúng phải vô cùng hiểm độc.
Tuy không đến mức mất mạng, nhưng nếu trong vòng nửa canh giờ mà không được âm khí bổ trợ, sẽ bị mất hết nội lực, sau này rất khó luyện lại được.
Đối với người trong võ lâm mà nói, kết cục như vậy chẳng khác nào hủy hoại tiền đồ, biến thành phế nhân.
Trong lòng ta đã có tính toán, lúc này cũng không còn nghi kỵ gì nữa, liền cởi bỏ lớp áo ngoài.
Nhưng Dạ Trần Uyên lại nhắm chặt hai mắt.
"Không được… Tuyết Nương… muội không thể… ta còn chưa… chưa cầu hôn muội…"
Hắn vẫn muốn từ chối, nhưng ta không muốn nghe nữa.
"Im miệng."
Ta vòng tay qua cổ hắn, hôn lên môi hắn,
"Ta là lang y, nghe lời ta."
Suốt quãng đường đi, hắn đã thay ta chặn biết bao nhiêu nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bi-huy-hon-ta-ngao-du-giang-ho-lam-uyen-uong-hiep-lu/chuong-19.html.]
Chỉ riêng điểm này, ta cũng không thể trơ mắt nhìn hắn trở thành phế nhân được.
Hơn nữa, ta… cũng có chút tư tâm.
Cả người Dạ Trần Uyên run rẩy, nhưng vẫn cố gắng không đáp lại ta.
"Huynh không muốn sao?"
Ta ghé sát tai hắn, khẽ nói,
"Ta bằng lòng."
Giống như sợi dây đàn cuối cùng bị đứt.
Hoặc có lẽ là, dược tính cuối cùng cũng phát tác.
Hắn vội vàng lật người, đè ta xuống.
Sự kiềm chế cuối cùng của hắn là cố gắng kiềm nén ham muốn mãnh liệt trong cơ thể, hết sức duy trì sự dịu dàng, sợ làm ta bị thương.
Ngược lại càng thêm khó nhịn.
"Nhanh lên…" Ta không nhịn được thúc giục hắn.
Từ lúc hắn trúng độc đến giờ, sắp nửa canh giờ rồi, nếu không mau chóng vào chuyện chính…
Rất nhanh sau đó, ta hối hận vì đã nói hai chữ này.
Rõ ràng là hắn đã hiểu lầm ý ta.