Bí Mật Của Tróc Yêu Sư - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-03-24 06:42:27
Lượt xem: 5,973
Ngày hôm sau xuống núi, ta và Phương Văn Châu đã chia tay.
Nhưng ta là một con hồ ly hay thù dai.
Ta cố ý sắp xếp, khiến cho con hổ hay bắt nạt ta trong núi đuổi theo ta.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Cảnh tượng này vừa vặn bị Phương Văn Châu đi ngang qua nhìn thấy.
Điều đương nhiên là một màng anh hùng cứu mỹ nhân đã diễn ra.
Răng của con hổ đều bị hắn nhổ hết.
Kẻ ác bá trong núi ngày thường hung hăng ngang ngược, lúc này lăn lộn bò trường bỏ chạy.
Ta cảm thấy vô cùng hả hê.
"Lại gặp cô nương rồi."
Nhiều ngày không gặp, Phương Văn Châu vẫn mặc một bộ đồ trắng, đeo một thanh kiếm bên hông, vừa tiêu sái lại vừa có chút lạnh lùng.
Ta giả vờ hoảng sợ, nhào vào lòng hắn, nhỏ giọng khóc nức nở.
Hắn bất lực, không thể kéo ta ra khỏi người hắn, đành để mặc ta lau nước mắt lên áo choàng của hắn.
Ta bịa ra một lý do, mượn tay hắn trừng trị tất cả những yêu quái từng bắt nạt ta trong núi.
Phương Văn Châu quả thực rất lợi hại, đối phó với nhiều yêu quái như vậy hắn đều ứng phó rất nhẹ nhàng:
"Cô nương, nhiều yêu quái như vậy đều đã từng bắt nạt cô?"
Mỗi lần sau khi "chiến đấu xong", Phương Văn Châu đều thích lau thanh kiếm trừ tà đó.
Lúc này hắn vừa lau kiếm vừa nhìn ta.
Ta ho khan một tiếng, biết rằng số yêu quái bị trừng trị đã hơi nhiều:
"Ta có thể chất đặc thù, rất dễ dẫn dụ yêu quái."
Hắn suy nghĩ một chút:
"Đã vậy, chi bằng cô nương hãy đi theo ta, ta có thể bảo vệ cô, cô giúp ta thu hút yêu quái."
Nhìn vào đôi mắt trong veo của hắn, như có một loại mị lực.
Ta rất muốn từ chối, nhưng ma xui quỷ khiến, lời nói đến miệng lại biến thành đồng ý.
Hôm đó trời quang mây tạnh, mây trắng nhẹ nhàng đan xen.
Bởi vì nói dối, ta, một con hồ ly, lại trở thành tiểu đệ của một đạo sĩ.
Hối hận cũng đã muộn.
Cuộc sống sau đó cũng không quá mệt mỏi.
Phương Văn Châu quả thực là người căm ghét yêu quái, trừ yêu nhanh gọn như cắt cỏ.
Mỗi lần ta đều nơm nớp lo sợ giả vờ làm người, không để hắn phát hiện ra ta là hồ ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bi-mat-cua-troc-yeu-su/chuong-4.html.]
Hắn đối xử với người khác rất ôn hòa, với ta, tiểu đệ của hắn, cũng rất tốt.
Ta không chỉ được oai phong, đi theo hắn còn có thịt ăn, mà không cần tốn sức.
Đều là Phương Văn Châu ở phía trước trừ yêu cho người khác, ta ở phía sau thu tiền cho hắn.
"Thì ra trừ yêu có thể kiếm tiền à."
Ta nhấc chiếc túi tiền nặng trịch lên, cảm thán một tiếng.
Phương Văn Châu duỗi lưng một cái:
"Ừm, có muốn theo ta học cách trừ yêu không?"
Trừ yêu?
Bản thân ta là yêu quái, vậy là muốn tự trừ khử bản thân mình sao?
Ta lắc đầu:
"Không học, ta rất nhát gan."
Bên tai vang lên tiếng cười nhẹ:
"Nhát gan hay không thì không biết, nhưng khẩu vị ngược lại rất lớn."
Phương Văn Châu nhìn tô mì ta đang ăn, bên cạnh còn có ba cái bát rỗng.
Hắn thở dài:
"Nên trừ yêu nhiều hơn chút mới được, không thì đến ăn cơm cũng thành vấn đề."
Ta có chút ngượng ngùng, tuy ta là yêu quái, nhưng cũng là nữ nhi mà?
Sao có thể nói ta ăn nhiều như vậy?
Nhưng cũng vừa ý ta.
Ta ở lại bên cạnh hắn, chính là muốn gây phiền toái cho hắn, làm một kẻ ăn bám, tiêu hết tiền của hắn, để trả thù hắn.
Một lần khi Phương Văn Châu ra ngoài trừ yêu, một người bạn thỏ yêu trong núi mạo hiểm đến gặp ta:
"Yêu Yêu, sao ngươi còn ở lại bên cạnh tên đạo sĩ này?"
Ta rất có chí khí:
"Ta sẽ khiến hắn phải nghèo đói."