Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bì thi trừ hoạ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-25 21:58:11
Lượt xem: 280

Xác sống không có năm giác quan.

 

Nhưng tôi cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

 

Trước khi vào, tiểu đạo sĩ đã nhắn tin dặn dò Thẩm Kiện.

 

Thoa nước mắt bò lên ống kính điện thoại, nước mắt bò sẽ cho mọi người thấy được ma quỷ. Như vậy cô ta hiện nguyên hình, không thể trốn được!”

 

Thẩm Kiện cũng không phải hoàn toàn tin đạo sĩ, nhưng nhìn thấy số lượng người xem trong livestream tăng vọt.

 

Cùng với những món quà liên tục được tặng, anh lập tức tiến lại gần tôi, cao giọng: "Cứ đến tối là bày trò, mặt mộc khó coi đến vậy sao?"

 

Tôi mặc đồ ngủ, che mặt khóc thút thít, ấm ức đến muốn ngất đi.

 

Nhiều người trong bình luận khuyên nên dừng lại, chắc chắn đạo sĩ nói bừa để lừa lượt xem thôi.

 

Thẩm Kiện nắm chặt cổ tay lạnh ngắt của tôi, thô bạo bẻ cằm tôi ra: "Người xem đã tặng quà rồi, muốn cô cởi toàn bộ, cô cũng phải cởi! Dám không nghe, tôi sẽ đánh ch..ết cô ngay bây giờ!"

 

Không còn cách nào khác, tôi đành chậm rãi đổ dầu tẩy trang ra.

 

Khi tẩy trang, Thẩm Kiện và tất cả mọi người trong livestream đều nín thở.

 

Nhưng dưới lớp phấn, làn da vẫn mịn màng như thường.

 

Thẩm Kiện, người vốn căng thẳng, ngay lập tức thả lỏng, bắt đầu chửi rủa đạo sĩ lừa đảo. Những người trong khu bình luận cũng chửi theo.

 

“Nửa đêm làm phiền người khác, còn chê cô gái đáng thương không đủ khổ sao!”

 

“Tôi nghĩ đây là màn diễn ba người phối hợp. Nửa đêm ba giờ mà lượt xem còn cao hơn ban ngày!l

 

Tiểu đạo sĩ suy nghĩ ba giây, bừng tỉnh ngộ.

 

“Tôi hiểu rồi, hôm nay là ngày 29 tháng 2, là năm nhuận bốn năm một lần! Hôm nay khó phân biệt âm dương, cơ thể của xác sống sẽ không khác người thường!”

 

Trong lòng tôi rất ngạc nhiên, không biết tiểu đạo sĩ này theo học ai, lại có chút bản lĩnh, có thể nhìn ra lai lịch của tôi.

 

“Cô ta không phải bì thi bình thường, mà là một bì thi chứa đầy oán khí, nên ngải cứu thông thường không có tác dụng.”

 

Giọng anh ta trở nên cực kỳ nghiêm trọng.

 

“Anh đã làm gì cô ta, khiến oán khí của cô ấy nặng như vậy!”

 

Thẩm Kiện tức tối chặn tiểu đạo sĩ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bi-thi-tru-hoa/chuong-3.html.]

Để tự giải vây, anh ta chê tôi mặt mộc xấu, cảnh báo tôi không trang điểm thì đừng ra ngoài dọa người. Tôi mỉm cười nói tất nhiên rồi.

 

Nhìn xem, anh ta đã quên khuôn mặt này.

 

Quên rằng bốn năm trước, chính tay anh ta đã bóp c..hết một cô gái.

 

Đúng vậy, đêm đó trời tối đen như mực, trong núi lại mưa, tôi vật lộn bị Thẩm Kiện đá..nh đến đ..ầu vỡ m..áu chảy, mặt mày biến dạng.

 

Tứ chi tôi bị đá//nh g//ãy, khi anh ta thỏa mãn xong thì dùng tay b,,óp ch,,ặt c,,ổ tôi.

 

Tôi còn hèn mọn van xin: "Đừng gi*ết tôi, tôi thề sẽ không nói với ai… Xin anh, bà tôi vẫn đang chờ tôi..."

 

“Xin anh, tôi năm nay năm tư đại học, vừa được nhận vào trường danh tiếng.”

 

“Tôi còn chưa kịp nói với bà tin vui.”

 

Bà ngoại đã tằn tiện nuôi tôi ăn học. Mắt bà mờ đi nhưng không dám đi khám, chưa hưởng được ngày sung sướng nào từ cháu gái.

 

Bà không thể mất tôi.

 

Nhưng Thẩm Kiện nở nụ cười đ-ồi b—ại, tiếp tục bó@p c//hặt c;ổ tôi, dùng hết sức mà b%óp.

 

Cơ thể tôi c//o giậ//t liên tục, nước mắt trào ra không ngừng, đốt sống cổ phát ra tiếng gã.y giòn tan.

 

Cứ thế, tôi ch..ết đi.

 

Trước khi ch..ết, tôi như thấy được bà ngoại.

 

Bà ngoại mặc chiếc áo mỏng màu đã bạc, ngồi chờ ở cổng. Trong bếp vẫn đang hấp món bánh bao thịt bò mà tôi thích nhất.

 

Bà luôn hâm nóng chúng, mong cháu ngoan về nhà sẽ được ăn ngay đồ ấm nóng.

 

Trà Sữa Tiên Sinh

Bà không biết, tôi đã bị vứt bỏ trong rừng sâu.

 

Mất đi phẩm giá, mất đi tương lai, mất đi m%ạng sống. 

 

Trong mục rữa hôi thối, oán khí không tan, trờ thành một cái xác không phải người , cũng không phải ma.

 

Khi tôi trở lại với gương mặt mới, đi nhờ mai mối, bà mai hỏi tôi có yêu cầu gì.

 

Tôi cười nhẹ, ngượng ngùng nói chỉ muốn anh ta.

 

Muốn anh ta

 

Mối thù sâu như biển m..áu này sẽ không dừng lại cho đến khi anh ta chế..t.

Loading...