Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 119
Cập nhật lúc: 2024-10-20 12:19:42
Lượt xem: 6
Hai đứa nhóc chỉ mẩu chạy tới nắm tay lẫn nhau, dáng vẻ kia mà để người ta thấy, chắc chắn không nhịn được mà bật cười.
Từ trong túi nhỏ, Đại Kiều móc ra hai trứng gà đưa tới: "Một trứng cho em, một trứng cho dì Tuệ!"
Từ sau khi dì Tuệ bị đánh, Đại Kiều vẫn luôn nhớ mong và lo lắng cho dì Tuệ, chỉ là cô không còn dám đi qua nhìn dì Tuệ như trước đây nữa, chỉ sợ sẽ liên lụy tới dì Tuệ lần nữa.
Cho nên cô và em trai Đông Lâm sẽ thỉnh thoảng lén chạy tới đây gặp mặt.
Nhóc Đông Lâm móc ra từ trong túi nhỏ của mình, móc ra một viên kẹo thỏ trắng: "Cho chị Kiều Kiều này!"
Là kẹo thỏ trắng!
Mắt Đại Kiều sáng rực lên: "Cảm ơn em trai Đông Lâm!"
Cô còn chưa từng nếm thử kẹo thỏ trắng, chẳng qua cô đã từng thấy em gái nếm qua rồi, mùi vị kia thật sự quá thơm.
Cô cảm thấy mình sắp chảy hết nước bọt tới nơi rồi.
Nhóc Đông Lâm nhìn chị Kiều Kiều không từ chối kẹo của mình, cười càng vui vẻ, mặt mày cong cong.
Cậu lấy trứng gà chị Kiều Kiều cho bỏ vào trong túi nhỏ, đếm trên đầu ngón tay, lên tiếng nói: "Đông Lâm có một, hai, ba... Thật nhiều ngày rồi không thấy chị Kiều Kiều nữa, Đông Lâm rất nhớ chị Kiều Kiều!"
Khuôn mặt em trai Đông Lâm trắng trắng mềm mềm, mập mạp, Đại Kiều nhịn không được đưa tay bóp: "Chị Kiều Kiều cũng rất nhớ em!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/119.html.]
Khuôn mặt nhóc Đông Lâm bị bóp cũng không nổi giận, trái lại rất ngoan ngoãn đưa khuôn mặt nhỏ tới, để cho chị Kiều Kiều bóp càng dễ dàng hơn.
Hai nhóc con nói chuyện một hồi lâu, mới lưu luyến không rời mà tách ra, cũng hẹn xong ngày gặp mặt kế tiếp.
Về tới nhà, nhóc Đông Lâm rón rén tiến vào trong phòng bếp, muốn lén bỏ trứng gà chị Kiều Kiều cho vào trong giỏ xách, lại không ngờ tới là vừa xốc rổ lên, mẹ cậu đã đi vào.
Thật ra Lâm Tuệ đã phát hiện con trai mình lén ra khỏi cửa rồi, chỉ là từ trước tới này đứa nhỏ này vẫn ngoan ngoãn, cho nên bà cũng không quá mức ép buộc cậu.
Chưa tới nửa ngày, cậu đã mang về hai cái trứng gà, còn mang theo dáng vẻ lén lén lút lút, việc này khiến bà không thể nào ngờ được!
Lâm Tuệ nghiêm mặt nói: "Trứng gà này của con là lấy từ đâu tới?"
Nhóc Đông Lâm giật mình, suýt chút nữa là làm rơi trứng gà xuống đất, chột dạ nói: "... Bà ngoại cho."
Lâm Tuệ nháy mắt một cái là nhìn ra cậu nói láo, càng tức giận hơn: "Con còn dám nói dối! Có phải trứng gà này do con trộm được không?"
Nhóc Đông Lâm bị mẹ đổ oan, trong lòng vừa ấm ức vừa tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên: "Không có! Con không có trộm!"