Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 185
Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:54:25
Lượt xem: 8
Dùng lời mà nói thì bắt đầu ngày ly hôn hôm đó, mỗi ngày Triệu Giải Phóng đều tới nhà nhỏ của nhà họ Kiều.
Người trong thôn nhìn thấy, nói rất nhiều điều mà nhiều nhất vẫn là nói bà ấy nhẫn tâm.
Triệu Giải Phóng đỏ hồng hai mắt, dáng vẻ bi thương, thấy bà ấy thì lập tức sáng bừng hai mắt: "Hồng Hà, em nói với anh vài câu được không? Mấy ngày nay không nhìn thấy mẹ con các em, trong lòng anh... Thực sự khó mà tiếp nhận nổi."
Trong nhà trống không, rốt cuộc không còn nghe được tiếng hoan hô và cười đùa của bọn nhỏ, cũng không có người giặt giũ, nấu cơm cho ông ta, mấy ngày nay ông ta đều ăn không vô, ngủ không yên nên muốn nhanh chóng đón vợ con của mình về.
Kiều Hồng Hà nhìn cũng không thèm nhìn ông ta, vòng qua người ông ta đi tới, sau đó đưa tay đóng cửa "Bộp" một tiếng, ngăn cản ngay trước mặt ông ta.
Triệu Giải Phóng ôm đầu, ngồi xổm trước cổng, tiếng nói nghẹn ngào: "Hồng Hà, em trở về với anh đi! Anh thật sự biết sai rồi! Anh thật sự biết sai rồi!"
Người đi ngang qua đều bàn tán sôi nổi.
Vạn Xuân Cúc nói: "Thật sự không ngờ tới Triệu Lão Tam lại si tình như vậy, bảy tám ngày rồi, mỗi ngày đều tới, tôi nói này, Hồng Hà à sao tâm địa em lại ác liệt như vậy..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/185.html.]
Lời còn chưa nói hết, ánh mắt của Kiều Tú Chi đã xuyên qua tới, Vạn Xuân Cúc giống như gà mái bị bóp cổ, lập tức nói không ra nửa chữ.
Kiều Chấn Quốc thở dài nói: "Vợ à, sao em cứ thích bắt chó đi cày mà xen vào việc của người khác vậy hả? Nếu em thực sự rảnh rỗi quá thì không bằng chúng ta xuống đồng làm việc đi."
Vẻ mặt Vạn Xuân Cúc kìm nén tới đỏ bừng: "... Chấn Quốc, anh quên chuyện em nôn nghén rồi sao?"
Cả đời phụ nữ, thời gian được tận dụng nhất chỉ có trong lúc mang thai mà thôi, bà ta mới không muốn làm việc đâu!
Kiều Chấn Quốc nghe vậy, lại thở dài nói: "Sớm biết vậy, lúc trước đừng nên cưới em, em nói xem em ăn nhiều như vậy, mang thai đứa nhỏ thì không thể xuống ruộng kiếm điểm nữa, thật sự là quá lỗ rồi!"
Vạn Xuân Cúc: "... Kiều Chấn Quốc, anh có ý gì hả? Tôi mang thai con không phải là của nhà họ Kiều các người à? Anh không đau lòng mẹ con chúng tôi thì thôi đi, vậy mà anh còn chê tôi ăn nhiều! Sớm biết vậy, tôi không nên mang thai đứa bé này cho anh!"
Kiều Chấn Quốc gật đầu: "Nhắc tới cũng là lỗi của em, chúng ta đã có ba đứa con rồi, em làm gì còn mang thai thêm một đứa chi vậy?"
Vạn Xuân Cúc thật sự bị nghẹn thở không ra hỏi, suýt chút nữa là thở không nổi!