Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 211
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:37:46
Lượt xem: 7
Như vậy cô ta có thể chừa lại cho mình một đường lui.
Cho nên cô ta thừa dịp Đại Kiều và bà của cô ta đến thị trấn muốn đến bồi dưỡng tình cảm với cha mình, nhưng không tới lại đụng vào Lâm Tuệ đến tìm cha cô ta.
Nhưng tại sao Lâm Tuệ lại đến tìm cha cô ta?
Hơn nữa còn cố tình đến khi tất cả mọi người đều không có ở nhà, vừa thấy liền biết có gì mờ ám ở bên trong!
Cô ta rón rén, chuẩn bị núp dưới mép cửa sổ để nghe trộm, đúng lúc này, một giọng nói sắc bén từ phía sau truyền đến----
"Tiểu Kiều Kiều, con ở đó làm gì vậy? Người ta đều không con nữa, sao con còn đi mặt nóng dán lạnh như vậy?"
Bước chân Tiểu Kiều dừng lại trên không trung, đáy mắt lóe lên một tia khó chịu.
Phương Tiểu Quyên một tay chống eo, vẻ mặt tức giận: "Con còn không mau lại đây, hay là muốn về nhà họ Kiều?"
Sau khi ly hôn, nhà họ Phương và nhà họ Kiều trở thành hai nhà không đội trời chung.
Đặc biệt là sau vài lần gặp xui xẻo ở nhà họ Phương, Phương Tiểu Quyên vẫn nghẹn nộ khí trong lòng, càng muốn sống tốt hơn nhà họ Kiều.
Vì vậy lúc này nhìn thấy Tiểu Kiều chạy đến nhà họ Kiều khiến bà ta cảm thấy bị phản bội.
Tiểu Kiều nghiến răng, quay người đi lại và nói: "Mẹ, con uốn ến ặp cha."
Cô ta muốn nói là cô ta muốn đến gặp cha, nhưng bị mất ba chiếc răng cửa khiến cô ta nói rất khó khăn, trông còn buồn cười hơn cả việc Đại Kiều nói lắp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/211.html.]
Khuôn mặt của Tiểu Kiều đỏ bừng, trong lòng lại có thêm một tia phẫn uất.
Phương Tiểu Quyên cũng rất khó chịu khi nghe những lời nói của cô ta: "Mẹ không biết con đang nói cái gì cả! Dù sao, mẹ cảnh cáo con, nếu con vẫn muốn nhận mẹ thì quay về với mẹ, còn nữa, lần sau đừng để mẹ thấy con đến đây nữa!"
Tiểu Kiều trừng mắt nhìn bóng lưng của mẹ mình, đáy mắt đầy vẻ hung ác nham hiểm.
Phương Tiểu Quyên đi được một lúc không nghe thấy bước chân phía sau thì không khỏi tức giận hơn.
Quay đầu lại bà ta muốn mắng cô ta vài câu, nhưng bắt gặp ánh mắt của cô ta, cả người liền rùng mình.
Khi bà ta nhìn kỹ hơn, Tiểu Kiều đã trở lại bộ dáng ngọt ngào nhu thuận thường ngày, như thể vừa rồi chỉ là ảo giác của bà ta.
Tiểu Kiều vốn muốn nói với mẹ là Lâm Tuệ đến tìm cha cô ta.
Nhưng mẹ cô ta là một đồng đội heo, nếu đem mọi việc kể cho bà ta thì không biết bà ta sẽ làm ầm ĩ ra chuyện gì.
Đến lúc đó nhà họ Kiều chắc chắn sẽ càng chán ghét cô ta hơn nên cô ta thay đổi quyết định.
------
Kiều Tú Chi một tay khiêng bảy tám cân đồ vật, một tay nắm lấy tay của Đại Kiều, chân như đạp gió.