Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 255
Cập nhật lúc: 2024-10-23 14:16:58
Lượt xem: 7
Trong giờ nghỉ ngơi, trên đường cô ta đi WC về tới, nhìn thấy một đám trẻ con vây quanh một cô bé, thật giống "vì sao vây quanh mặt trăng".
Cô ta vốn dĩ không để ý, mãi đến tận khi cô ta nghe được có người nói: "Đại Kiều, túi zách của cậu thật là đẹp, mua ở đâu vậy?"
Đại Kiều?
Trong lòng Tiểu Kiều "Hồi hộp" một tiếng, quay đầu nhìn lại ——
Liền nhìn thấy Đại Kiều ăn mặc một thân quần áo mới, trên đầu cột hai búi tóc, đuôi tóc cài một đóa lê nhỏ, khuôn mặt nhỏ trắng nõn hồng phấn, nói cùng mọi người lúc chuyện, khóe miệng mang theo nụ cười ngọt ngào.
Trong một đám trẻ con đen nhánh hoặc là vàng như nghệ, cô trông như một tiểu công chúa vậy, chói mắt khiến người ta vô cùng khó chịu.
Tiểu Kiều theo bản năng cúi đầu nhìn xem quần áo trên người mình.
Quần áo trên người của cô ta được may từ năm ngoái, tính ra cũng không phải rất lâu, trước đây Đại Kiều đều mặc lại quần áo mà cô ta không muốn mặc nữa, hàng năm trước khai giảng, cô ta đều sẽ được làm quần áo mới và giày mới.
Nhưng từ sau khi rời khỏi nhà họ Kiều, cô ta cũng không còn được mặc qua quần áo mới và giày mới.
Càng thảm hại hơn chính là, bà ngoại dẫn Phương Hữu Lương và Phương Hữu Nhục đưa đến nhà họ Vương, toàn bộ việc nhà đều đổ lên người cô ta, mỗi ngày vừa mở mắt ra liền bắt đầu làm việc, làm đến đêm đen tới vẫn không làm xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/255.html.]
Hai tay cô ta vốn dĩ trắng trẻo mịn màng, nhưng hiện tại, đã có thể nhìn thấy vết chai.
Cô ta càng nghĩ lòng càng chua xót, càng nghĩ càng không phục.
Cô xuyên thư lại trùng sinh, rõ ràng cô ta mới phải là người có số mệnh đại nữ chủ.
Người hưởng phúc hẳn là cô ta mới đúng, người mà như mặt trăng được những vì sao vây quanh bây giờ cũng có thể là cô ta, mà không phải Đại Kiều.
Cô ta xiết chặt nắm đấm, mạnh mẽ trừng mắt nhìn Đại Kiều, trong lòng dâng lên một ý nghĩ tà ác.
Nếu là trong sách này chỉ có thể tồn tại một nữ chủ, người kia chỉ có thể là cô ta.
Cũng nhất định phải là cô ta.
Kiều Chấn Dân mang theo vợ con đến trên trấn ở một buổi tối, ngày hôm sau ở trên trấn ngồi xe ô tô đi huyện thành, sau đó chuẩn bị đi xe lửa ở trong huyện đến tỉnh thành.
Thời đại này đi lại không thuận tiện lắm, chỉ mới có hai ngày, trên mặt Trần Xảo Xảo và đứa nhỏ cũng đã lộ ra vẻ mặt uể oải.
Đặc biệt là Trần Xảo Xảo, bà ta vốn dĩ đã gầy yếu, liên tục bôn ba hai ngày, bà ta cảm giác mình lúc nào cũng có thể ngã xuống.