Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 269
Cập nhật lúc: 2024-10-23 14:32:21
Lượt xem: 6
"Thật giống như tam quốc đỉnh lập." Kiều Chấn Quốc bổ sung.
Vạn Xuân Cúc: "............"
Bà ta tức giận đến suýt nôn ra máu: "Vụ này anh không bỏ qua được đúng không? Rốt cuộc anh còn muốn cười bao lâu mới bằng lòng bỏ qua?"
Kiều Chấn Quốc: "Sẹo bong bóng không còn, tôi sẽ không cười."
Vạn Xuân Cúc: "......"
Theo lời ông ta, vụ này chỉ sợ đời này đều không qua được!
"Ông ơi, cục đáng yêu to bự nhà ông đến đây!" Đại Kiều nhảy b.ắ.n qua tìm ông cô.
Tuy rằng đã đi học, nhưng ngày không cần đi học, cô và chị họ Đông Hà vẫn sẽ cùng học thêu thùa với ông cô.
Ngón tay cô quá ngắn, kim trên tay lại rất không nghe lời, luôn không có cách nào thêu ra thứ cô muốn.
Cô rất hâm mộ ông cô!
Tay của ông cô vừa thon dài vừa đẹp, không giống tay của những ông cụ khác, thậm chí mặt của người già có lốm đốm, da đen nhăn nheo, một chút cũng không đẹp!
Quan trọng hơn là, tay của ông cô rất linh hoạt!
Kim cầm ở trong tay ông, xe chỉ luồn kim, thoáng cái thêu ra một đóa hoa, thoáng cái đã thêu ra một con gà mái, giống như đúc, đẹp vô cùng!
Chị họ Đông Hà cũng không tệ, ông cô nói m.ô.n.g cô mọc kim, ngồi không đến một tiếng đã vặn đến vẹo đi, không chịu đựng bằng chị họ Đông Hà.
Ai, thật sự là phiền muộn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/269.html.]
Nhưng bà cô nói mỗi người đều có điểm sáng của mình, điểm sáng của cô chính là đáng yêu, hơn nữa cô phối màu rất đẹp!
Ông cô nói cô trời sinh rất nhạy cảm với màu sắc, về sau nếu có cơ hội, để người ta dạy cô học vẽ tranh.
Cô cảm thấy chủ ý này rất không tệ, có thể vẽ những thứ mình thích xuống!
"Em gái Đại Kiều, em đã đến rồi? Mau vào đi." Kiều Đông Hà nghe thấy tiếng của Đại Kiều, vui vẻ đáp.
"Đến đây, đến đây, cục đáng yêu to bự lập tức vào ngay!"
"Cười khúc khích ——"
Kiều Đông Hà che miệng nở nụ cười, cô ấy cảm thấy em gái Đại Kiều thật sự là rất đáng yêu!
Cũng không biết sau này cô lớn lên, nhớ tới mình mặt dày mày dạn thế này, có thể xấu hổ hay không?
Học thêu thùa một buổi sáng, giữa trưa Đại Kiều ở lại viện cũ bên này ăn cơm, cơm nước xong xuôi thì đến chỗ đó của hai người chị họ cô ngủ trưa.
Nửa giờ sau, Đại Kiều đột nhiên khóc ở trong mộng, khiến hai chị em Kiều Đông Hà và Kiều Đông Anh ở một bên hoảng sợ.
"Em gái Đại Kiều, em gái Đại Kiều, em làm sao vậy?" Kiều Đông Hà có chút không biết làm sao.
Kiều Đông Anh ngăn cản chị gái nói: "Chị, chị đừng đẩy em ấy lung tung, em đi kêu ông và bà lại đây."
Nói xong cô ấy bay nhanh chạy xuống giường, chạy tới phòng của ông và bà cô ấy.
Rất nhanh, hai người Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên chạy lại đây.