Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 295
Cập nhật lúc: 2024-10-23 15:20:56
Lượt xem: 9
Sắc mặt Kiều Hồng Hà trầm xuống nói: "Hồng Mai, nếu hôm nay em muốn đến uống rượu mừng, chị khuyên em tốt nhất đừng gây chuyện, nếu không chị không ngại đánh thũng mặt em, chẳng sợ hôm nay là ngày tốt của anh hai, chị cũng sẽ không khiêm nhường với em!"
Kiều Hồng Hà và em tư này từ nhỏ đã không hợp nhau.
Người này từ nhỏ đã nhiều tâm nhãn, mới trước đây bà cũng chịu không ít thiệt của ả!
Hôm nay ả biết rõ là ngày tốt của anh hai, hết lần này tới lần khác vừa tới đã muốn gây sự, nếu ả thực sự dám ầm ĩ, bà tuyệt đối sẽ không khách sáo với ả!
Mặt Kiều Hồng Mai trướng đến đỏ bừng: "Chị ba, câu nào em nói sai sao? Là chị không ly hôn, hay là chị không về nhà ở?"
Kiều Chấn Dân đi tới, âm thanh lạnh lùng nói: "Chị tư, chị thật sự muốn ồn ào tiếp sao?"
Kiều Hồng Mai tức giận đến cả người run rẩy!
Ở trong cái nhà này, ả vĩnh viễn giống như người ngoài, cũng không có một ai sẽ đứng ở bên ả!
Chỉ bởi vì bọn họ như vậy, cho nên ả mới có thể bất bình trong lòng!
Nhưng ả nghĩ lại, trong lòng bỗng lại đắc ý.
Ác nhân có ác báo, cả gia đình này, người thì ly hôn, người thì mất con gái, thật sự là đáng đời!
Đúng lúc này, Kiều Chấn Quân vịn tay Kiều Chấn Quốc đi ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/295.html.]
Người gặp chuyện vui tinh thần cũng dễ chịu.
Hôm nay Kiều Chấn Quân mặc một bộ quân trang màu xanh, trước n.g.ự.c đeo một đóa hoa chú rể, cả người có vẻ càng thêm cao lớn anh tuấn.
"Ôi, chú rễ đi ra rồi!
"Ha ha ha, chúc mừng chúc mừng!"
Nhìn thấy chú rể Kiều Chấn Quân đi ra, mọi người đều cười chúc mừng ông.
Ngày như hôm nay, chỉ cần không phải đầu óc vào nước, cũng sẽ không ở phía sau mỉa mai hạ mặt mũi người ta, nếu không về sau nhà mình làm việc vui, cũng đừng trách những người khác đi gây sự!
Tinh thần Kiều Chấn Quân hăng hái, mặt mày hồng hào cười nói lời cảm ơn với mọi người.
Lúc trước tuy rằng Kiều Hồng Mai nghe nói anh hai ả hết bại liệt rồi, nhưng không có tận mắt thấy, trong lòng vẫn có vài phần không tin, lúc này tận mắt thấy, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Nhưng như vậy cũng tốt, anh hai ả đứng lên được, về sau ả vẫn có thể giống như trước, bảo ông giúp mình làm đồ dùng trong nhà.
Đúng rồi, ả còn có thể bảo ông làm vài món đồ dùng trong nhà, sau đó ả lấy ra sang tay cho người khác, đương nhiên tiền sang tay về một mình ả!
Tròng mắt ả đảo qua một vòng, khóe miệng câu lên: "Anh hai, chúc mừng anh, không nghĩ tới anh còn có thể đứng lên, en còn tưởng đời này anh cũng chỉ có thể làm người bị liệt chứ!"
Kiều Chấn Quân: "…"