Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 342
Cập nhật lúc: 2024-10-24 12:54:56
Lượt xem: 4
Hai anh em nhìn chằm chằm quả lê trên tay cô, nuốt mấy ngụm nước miếng nói: "Lê nhà các em còn không?"
Đại Liều lại cắn "rột rột" một miếng, vừa nhai vừa nói: "Có, các anh muốn ăn hả?"
Hai anh em gật đầu như giã tỏi, vừa nuốt nước miếng vừa nói: "Phải, phải!"
Phương Hữu Nhục giơ lên hai cái móng vuốt bẩn: "Anh muốn ăn!"
Đại Kiều ở trước mặt bọn họ, lại cắn "rột rột" một miếng to nói: "Nếu muốn ăn, vậy lấy đồ đến đổi đi."
Phương Hữu Lương tức giận đến mặt đỏ bừng: "Anh là anh họ em, ăn quả lê em còn dám đòi đồ của anh, em là con sói mắt trắng!"
Đại Kiều cắn "rột rột rột" hai miếng, cách cửa viện nhìn bọn họ: "Không ăn dẹp đi! Ngon thì đánh rắm lại đây nè!"
"Gâu gâu gâu…"
Đã có bóng dáng mạnh mẽ đánh rắm lướt nhanh qua đây, ghé vào cửa viện sủa với hai anh em Phương Hữu Lương và Phương Hữu Nhục.
Hai anh em Phương Hữu Lương và Phương Hữu Nhục sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, quay đầu chạy trốn.
Hai anh em trở lại nhà họ Phương, bà cụ Phương biết bọn họ không có lê ăn, nhất thời tức giận vừa giậm chân, vừa lớn tiếng mắng Đại Kiều là sói mắt trắng.
Đột nhiên "răng rắc" một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/342.html.]
Trong viện phát ra tiếng g.i.ế.c heo một hồi: "Ôi, cái eo già cỗi của tôi…"
Tuy rằng eo của bà cụ Phương tốt lắm, nhưng dù sao lớn tuổi, hơn nữa lại không dùng thuốc xử lý, cho nên nếu không chú ý chỗ bị trật thương, rất dễ trật nữa.
Vừa rồi bà ta quá kích động, giống như châu chấu nhảy tới nhảy lui, cũng không nhảy ra vấn đề mà?
Đại Kiều không biết nhà họ Phương lại xúi quẩy, trong lòng cô bây giờ rất vui vẻ.
Bởi vì ngày mai là sinh nhật của cô, bà cô nói sẽ cho cô ăn sinh nhật!
Suy nghĩ kỹ lại, trước đây Đại Kiều cũng không tính là từng trải qua sinh nhật.
Sinh nhật năm rồi, cha cô luộc cho cô một quả trứng gà đỏ, chỉ là quả trứng gà đỏ này không thể cho vào bụng, cha cô vừa đi làm việc, trứng gà đã lập tức bị mẹ cô lấy đi.
Nhưng em gái thì không giống như vậy, không chỉ cô ta có trứng gà, còn có bánh đường đỏ để ăn, càng có quần áo mới đẹp đẽ để mặc.
Mỗi lần nhìn thấy mẹ cô ôm em gái vào trong ngực, gọi em gái là tâm can bảo bối thì cô liền ước ao vô cùng.
Nhưng hiện tại, rốt cuộc cô cũng không cần phải ngưỡng mộ em gái nữa, bởi vì cô cũng có thể có ngày sinh nhật.
Sinh nhật ngày này, Đại Kiều thức dậy từ rất sớm.
Rửa mặt xong, cô cột cho mình hai búi tóc, chỉ là tay cô quá ngắn, cho nên hai búi tóc ngã trái ngã phải.
"Tùng tùng tùng —— "