Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 359
Cập nhật lúc: 2024-10-25 14:35:36
Lượt xem: 6
Nhiều trùng hợp như vậy, anh ta không có cách nào thuyết phục đối phương không phải Tiểu Oản Nhi, cho nên anh ta nhất định phải tận mắt đi nhìn xem mới c.h.ế.t tâm.
Sở Thắng Mỹ gật đầu tỏ ra là đã hiểu: "Cái này không thành vấn đề, anh hai chị hai của tôi dẫn Uyển Uyển về nhà mẹ đẻ của chị dâu, lúc này không có cách nào gọi điện thoại cho bọn họ nói chuyện này, bọn họ hai ngày nữa mới quay về, có điều hiện tại anh ta có thể theo tôi về tỉnh thành, chờ chúng ta đến tỉnh thành, bọn họ cũng vừa hay quay về."
Kiều Chấn Dân gật đầu như giã tỏi: "Được, được, vậy tôi vậy thu dọn đồ đạc đi theo cô."
Bởi vì Sở Thắng Mỹ là nữ đồng chí chưa kết hôn, Kiều Chấn Dân đơn độc đi cùng cô ấy không tiện, cho nên Kiều Tú Chi quyết định đi cùng.
Cùng ngày Kiều Chấn Dân lập tức đến chỗ đội trưởng đội sản xuất Vương Thủy Sinh xin hai lá thư giới thiệu, sau đó đi cùng mẹ lên trấn.
Trần Xảo Xảo vốn muốn đi theo, nhưng thứ nhất thân thể bà ta không cho phép, thứ hai thời gian này đã tiêu quá nhiều tiền, thêm một người đi sẽ phải tiêu thêm một phần tiền, thứ ba chính là Tiểu Uyển Nhi vốn cũng không thân cận bà ta, cho nên bà ta có đi hay không không quá quan trọng.
Trần Xảo Xảo nhìn bóng lưng chồng dần dần đi xa, bất an khủng hoảng trong lòng một chút cũng không giảm.
Trước đó Tiểu Uyển Nhi vẫn không có tin tức, bà ta lo lắng, sợ Kiều Chấn Dân sẽ ly hôn với bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/359.html.]
Nhưng bây giờ Tiểu Uyển Nhi có tin tức, bà ta vẫn sợ hãi.
Bà ta luôn cảm thấy vợ chồng bọn họ như đi lên một con đường chia hai hướng, hai người càng chạy càng xa.
Vạn Xuân Cúc lặng yên không một tiếng động đi tới, nói bên tai bà ta: "Xảo Xảo, tôi thấy sắc mặt em không được tốt, hay em nhường việc chuồng heo cho chị, em ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày?"
Trần Xảo Xảo giật nảy mình, trong lòng thầm mắng một tiếng có bệnh, quay lại nhìn bà nói: "Chị dâu cả, chị muốn đi chuồng heo làm việc như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?"
Vạn Xuân Cúc sợ bị bà ta nhìn ra cái gì, làm bộ không thèm để ý nói: "Cái gì mà vì cái gì, chị không phải có lòng tốt sao? Em nhìn chị như vậy làm gì?"
Lòng tốt?
Thật mệt bà ta nói ra được!
Bà ta càng như vậy, Trần Xảo Xảo càng cảm thấy bà ta có vấn đề: "Chị dâu cả, vậy trong chuồng heo... Có phải có thứ gì chị rất muốn có được?"
Vạn Xuân Cúc lập tức khẩn trương, giọng nói bỗng nhiên biến lớn: "Em nói bậy bạ gì đó? Chuồng heo có thể có cái gì? Em nghĩ nhiều như vậy, chị không muốn nói nhảm với em!"