Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 42
Cập nhật lúc: 2024-10-19 15:37:20
Lượt xem: 10
Vốn muốn học theo cha mẹ để thể hiện tình cảm một chút, chưa từng người đàn ông Kiều Chấn Quốc hỏng hét không hiểu chút phong tình nào cả, thật sự tức c.h.ế.t bà ta mà!
Vạn Xuân Cúc biến tức giận thành muốn ăn, lấy hết phân nửa thịt cá vào trong chén của mình.
Vẫn là đồ ăn ngon, vĩnh viễn không phụ lòng của bà ta.
Ai ngờ ngay sau đó, bà ta "a" một tiếng, bộ mặt dữ tợn.
Kiều Chấn Quốc vô cùng không kiên nhẫn: "Cô sao vậy hả?" Ăn cơm tối mà cũng nhiều việc như vậy?
Vạn Xuân Cúc dùng tay vuốt cổ họng của mình, khó khăn nuốt nước miếng: "Tôi bị mắc xương cá!"
Sau đó náo loạn một hồi, vì để nuốt xương cá xuống, bà ta phải uống nửa bình giấm, uống tới răng bà ta muốn chua luôn, nhưng xương cá này vẫn không chịu xuống.
Cuối cùng bà ta phải nuốt liên tiếp hai cái bánh bao lớn, suýt chút nữa là nghẹn c.h.ế.t mình, khó khăn lắm mới nuốt cái xương cá xuống, nhưng yết hầu vẫn bị thương, tiếp đó vài ngày đều phải húp cháo.
Bà ta bị xương đ.â.m gần c.h.ế.t tới nơi, hết lần tới lần khác Kiều Chấn Quốc lại không quan tâm tới bà ta, đũa không rời bàn, ăn vui vẻ hơn bất kỳ ai!
Đây là người xui xẻo gì không biết, Vạn Xuân Cúc cảm thấy toàn thế giới đều đang đối nghịch với bà ta.
Hôm nay, người dân bảy dặm nông thôn đều xem được một vở kịch, mà chuyện giữa Lâm Tuệ và Kiều Chấn Quốc cũng trở thành chuyện để nói sau bữa cơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/42.html.]
"Thật sự không nghĩ tới, thì ra Lâm Tuệ đã nhìn trúng Kiều lão nhị."
"Cái này còn gì mà không ngờ tới, nhà họ Kiều giàu có, Kiều lão nhị thực khổ, lớn lên còn đẹp trai, lúc chưa còn chưa kết hôn thì trong mắt cô gái nhà nào không nhìn chằm chằm ông ấy?"
"Tiếc quá, Kiều lão nhị nghìn chọn vạn chọn lại chọn một người phụ nữ như Phương Tiểu Quyên."
Phương Tiểu Quyên có ngoại hình rất đẹp, nhưng tính tình kia của bà ta, còn cả nhà họ Phương, thật sự khiến người ta tránh khỏi tới ba thước.
Ngay lúc này, từ trong nhà, Lâm Tuệ tái mặt đi ra, đi tới cái giếng ở trước cửa thôn.
Đi tới bên giếng cổ, bà ta không nói hai lời đã phóng người nhảy xuống giếng.
Chỉ nghe "bùm" một tiếng, người đã không còn ai.
Một bác gái đi tới gánh nước, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng này, "bịch" một tiếng, thùng nước rơi xuống đất.
Bà rướng cổ lên gào lên: "Có ai không? Có người nhảy giếng! Người tới đây nhanh lên!"
Tuy người trong thôn thích nói chuyện lung tung, nhưng đều không phải là người xấu, nghe có người nhảy giếng, vội vàng chạy ra khỏi nhà tới cứu.
Cũng hên là Lâm Tuệ may mắn, thời gian gần đây không có mưa, trong giếng cổ nước không quá sâu, mọi người nhìn thoáng qua một cái, rồi ba chân bốn cẳng vớt bà ấy lên.