Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 481
Cập nhật lúc: 2024-10-27 17:22:32
Lượt xem: 6
Trong lòng Kiều Hồng Mai hận muốn chết, nhưng lần này ả thật sự không dám nháo bài với mẹ mình.
Ả lại lại hít sâu một hơi nói: "Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, con cũng không khắp nơi hỏi thăm, chính là chừng mười ngày trước, Lai Đệ ở trên trấn nói nhìn thấy mẹ và Đại Kiều ngồi trong một chiếc xe con, con vốn dĩ còn tưởng rằng nó hoa mắt nhìn lầm, ai biết cha nó cũng nói nhìn thấy mọi người, vừa vặn có người ở đội sản xuất chúng ta vào trấn, con liền lắm miệng hỏi một tiếng, có điều mẹ, chuyện tốt như vậy, tại sao mẹ không cho người ta nói với con một tiếng chứ?"
Kiều Tú Chi nhìn ả như nhìn kẻ ngốc: "Tôi tại sao phải kêu người nói với cô một tiếng, nhà họ Kiều chúng ta làm cái gì, chẳng lẽ còn phải báo cáo với các người sao?"
Kiều Hồng Mai lại hít sâu một hơi: "Mẹ, mẹ đừng bẻ cong ý nghĩ của con, con chính là cảm thấy có thể quen biết nhân vật lợi hại như thế, trong lòng rất vui vẻ cho người nhà, nếu như con sớm biết, nhất định sẽ về sớm một chút."
Về sớm một chút để thơm lây.
Trong lòng Kiều Tú Chi nói bổ sung giúp ả, một đôi mắt lạnh lùng nhìn con gái.
Kiều Hồng Mai bị mẹ ả nhìn có chút chột dạ, nhưng vẫn mặt dày nói: "Người nhà của con cũng muốn mở mang kiến thức một chút, đến gặp nhân vật lớn, mẹ, lần sau mọi người đi đến nhà của Phó sở trưởng trên trấn, có thể mang chúng ta đến hay không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/481.html.]
Kiều Tú Chi "vèo một cái" đứng lên nói: "Cô trở về đi thôi, nơi này không hoan nghênh cô."
"Mẹ. Con là con gái ruột của mẹ, hiện tại mọi người leo đến trên cao, mang một nhà chúng ta đồng thời trèo lên thì có sao? Con đã biết mình sai rồi, cũng đã nói xin lỗi mẹ, mẹ còn muốn con như thế nào?"
Kiều Hồng Mai cũng không nhịn được nữa, như mèo xù lông nhảy lên.
Kiều Tú Chi lạnh lùng nói: "Phó sở trưởng là Phó sở trưởng, nhà họ Kiều là nhà họ Kiều, nếu như cô nghĩ thông qua tôi để đạt tới mục đích gì đó, tôi khuyên cô sớm bỏ ý nghĩ này đi, cô đi đi, vẫn như cũ, tôi không muốn nói lần thứ ba."
Kiều Hồng Mai tức giận đến mặt lúc đỏ lúc trắng: ". . ."
Nếu như đổi lại trước đây, ả nhất định phải gào to kêu to, cãi nhau với mẹ mình.
Nhưng hiện tại, ả nghĩ tới Phó sở trưởng, nghĩ đến mẹ chồng và chồng của mình còn ở nhà, ả hít thật dài một hơi vô số lần, ép tức giận xuống.
"Mẹ, mẹ thật sự hiểu lầm con rồi, con không có mục đích gì cả, con chính là..."