Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 488
Cập nhật lúc: 2024-10-27 17:32:52
Lượt xem: 10
Lúc này nông thôn còn chưa có điện, thôn Thất Lí cũng giống như đội sản xuất không có máy kéo, đừng nói đến máy bơm nước chạy bằng dầu, công việc tưới nước hoàn toàn dựa vào công nhân gánh nước mới hoàn thành.
Mỗi ngày đều phải gánh nước dưới trời nắng gắt, công việc tất bật mọi người đều mệt đến mức chịu không nổi, có người không chịu được ánh sáng trực tiếp bị phơi đen người.
Mấy đứa nhỏ không cần lao động chân tay, nhưng vẫn chạy khắp núi đồi, còn phải đi thật xa đến công xã đi học, vừa mới trắng lên một chút vào mùa đông, rồi lập tức lại đen thui.
Chỉ có Đại Kiều da vẫn trắng nõn mịn màng, giống như sữa bò, trắng giống như phát sáng lên.
Có người cảm thán nói: "Không biết đứa nhỏ Đại Kiều đó lớn lên thế nào mà làn da trắng nõn như trứng gà bóc, không giống mấy đứa nhỏ ở nông thôn nhà chúng ta!"
"Nói con gái lớn 18 tuổi sẽ thay đổi, nhưng mà Đại Kiều lúc này mới bảy tuổi đã đẹp như thế, nếu trưởng thành còn như thế nào đây?"
"Tôi ngược lại lại cảm thấy đứa bé đó vẫn luôn xinh đẹp, chỉ là trước đây sắc mặt vàng như nến, thêm việc ăn mặc khó coi, chỉ trước kia luôn bị so sánh với em gái sinh đôi Tiểu Kiều nên mới không được để vào mắt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/488.html.]
"Lời cô vừa nói rất giống một chuyện, sau khi Lâm Tuệ đến, đứa trẻ đó quần áo mỗi ngày đều không có trùng nhau, chậc chậc, Lâm Tuệ này cũng không giống những người mẹ kế bình thường!"
Hiện tại gần như tất cả mọi người ở Đại đội sản xuất đều biết Lâm Tuệ rất yêu thương đứa con riêng Đại Kiều, còn để tâm hơn so với đứa con trai của mình, đồ ăn đồ mặc đồ dùng, bà đều cho Đại Kiều trước.
Bất kể bà có chân thành hay không, ít nhất sự dụng tâm của bà ấy đã được tất cả người nhà họ Kiều công nhân.
Phương Tiểu Quyên mang đồ ăn đi ngang qua, vừa đúng lúc nghe thấy mọi người khen Lâm Tuệ, giận đến mức nghiến răng nghiến lợi!
Căn nhà tranh hiện tại bà ta đang ở đã dột nát, không mưa còn đỡ, mỗi khi mưa đừng nghĩ đến việc ở trong này!
Sau này, mặc dù bà ta đã buộc Vương Thủy Sinh dẫn người đi tu sửa lại cho mình, nhưng mà bà ta đã quen sống trong ngôi nhà tốt rồi, thật sự không thể
chịu khổ qua ngày! Mấy ngày hôm trước bà ta có thấy Lâm Tuệ ở phía xa, so sánh với làn da vàng như nến của mình thì sắc mắt của bà ấy lại hồng thuận làm cho người khác ganh tị.
Lúc đó bà ấy mặt mày hớn hở, khuôn mặt mang theo ý cười, vừa nhìn đã biết mỗi ngày trôi qua rất thoải mái.