Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 533
Cập nhật lúc: 2024-10-28 17:01:14
Lượt xem: 6
Tối hôm qua, sau khi bọn họ bàn bạc, quyết định mỗi tháng mua một ít đồ gửi cho Tiểu Kiều. Lý do không trực tiếp đưa tiền là sợ Phương Tiểu Quyên sẽ chiếm dụng tiền cho riêng mình. Hơn nữa, việc lấy nhiều đồ như vậy mỗi tháng cũng có thể ngăn chặn cái miệng của mấy bà tám trong đội sản xuất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Phương Tiểu Quyên tức giận!
Kiều Chấn Quân không những không đón Tiểu Kiều về ở, mà ngay cả một chút lợi ích cho Phương Tiểu Quyên cũng chẳng để lại. Điều này làm sao mà bà ta không tức giận cho được?
Phương Tiểu Quyên trừng mắt nhìn Kiều Hồng Hà, giận đến đỏ mặt, chỉ hận không thể lao tới xé nát bà ta ngay lập tức! Tuy nhiên, Kiều Chấn Quân và Kiều Hồng Hà không muốn phí lời với bà ta thêm nữa, nói xong thì bỏ đi luôn.
Tức tối muốn chết, Phương Tiểu Quyên về đến nhà và thẳng tay tát một cái vào mặt Tiểu Kiều: "Đồ phế vật! Chẳng phải mày nói lần này Kiều Chấn Quân nhất định sẽ đón mày về nhà sao?"
Tiểu Kiều suýt bị bà ta đánh ngã, trên mặt còn in rõ dấu tay, ánh mắt đầy oán giận: "Mẹ, mẹ đừng quá đáng!"
Kể từ hôm trở về từ bệnh viện, mẹ con Phương Tiểu Quyên đã thẳng thắn với nhau. Cả hai đều biết rằng họ đều đã sống lại, hơn nữa đều nhất trí muốn quay về nhà họ Kiều. Vậy nên họ nhanh chóng đạt thành quan hệ hợp tác. Ai ngờ chuyện tưởng đã nắm chắc lại vấp phải vấn đề ngay tại Kiều Chấn Quân! Chắc chắn là do mụ già Kiều Tú Chi giở trò!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/533.html.]
Phương Tiểu Quyên cũng nghĩ đến Kiều Tú Chi, hận đến nghiến răng. Sau đó, bà và Tiểu Kiều bàn bạc, quyết định sẽ ra tay từ phía Lâm Tuệ. Nếu không giành lại được, thì tốt nhất là cứ khiến mọi người đều rơi vào cảnh “cá c.h.ế.t lưới rách”.
Chưa kịp nghĩ cách, người đưa thư từ thị trấn đạp xe đến đội sản xuất, mang theo một bức thư gửi cho Phương Tiểu Quyên. Vừa xem xong, cả người bà như sống lại. Gương mặt bà hồng hào, khóe mắt rạng rỡ, ôm bức thư mà xoay vòng vui vẻ.
Tiểu Kiều nhìn thấy dáng vẻ này của mẹ mình, tò mò tiến lại gần hỏi: "Mẹ, ai gửi thư cho mẹ vậy?"
Phương Tiểu Quyên đưa thư ra, nụ cười đắc ý nói: "Là..."
Khi màn đêm buông xuống, tiếng côn trùng ngân vang khắp nơi. Vương Viêm Sinh lén nhìn quanh, sau đó nhanh chóng bước vào chuồng heo. Trong chuồng heo tối đen như mực, lũ heo béo thỉnh thoảng phát ra tiếng khịt khịt, trong khi từ căn phòng bên cạnh le lói ánh nến yếu ớt.
Vương Viêm Sinh tiến tới căn phòng. Hoắc Hoa Thanh ngồi trong nhà chính, liên tục liếc nhìn ra ngoài, gương mặt già nua đầy nếp nhăn hiện rõ vẻ mỏi mệt và khắc khổ dưới ánh nến lờ mờ.