Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 772

Cập nhật lúc: 2024-11-02 09:33:46
Lượt xem: 1

Nhà họ Hoắc đã rời đi bằng xe hơi, và bọn họ đã đi khá lâu, nhưng thôn dân vẫn mãi nghị luận không thôi.  

——  

Ở trấn trên, mấy người nhà Đại Kiều cũng không biết chuyện xảy ra ở đội sản xuất. Sau khi chị họ vào trường thi, cô và ông bà nội không lập tức rời đi, mà chờ ở bên ngoài.  

Kiều Đông Hà cầm giấy bút vào trường thi, trong lòng vẫn luôn bồn chồn. Đầu óc cô không quá thông minh, đặc biệt so với em gái Đại Kiều, cô chưa từng thi được đứng nhất. Chỉ là tính tình cô không làm người khác thích, miệng cũng không biết nói ngọt, càng không thích giao tiếp với người xa lạ. Ngoài việc đọc sách, cô thật sự không biết mình có thể làm cái gì.  

Cho nên, dù thế nào, cô cũng phải thi đậu đại học! Nhưng càng nghĩ như vậy, trong lòng cô càng khẩn trương. Sau khi tìm được vị trí ngồi xuống, cả người cô không nhịn được mà run rẩy.  

Lúc này, giám thị còn chưa qua đây, một thiếu niên ngồi phía sau thấy cô như vậy, lấy đầu bút chọc vào sau lưng cô.  

Kiều Đông Hà bị hoảng sợ, xoay người như động vật nhỏ bị sợ hãi nhìn đối phương nói: "Cậu gọi tôi sao?"  

Thiếu niên tên là La Tuấn Lương, ánh mắt cậu dừng lại trên mặt Kiều Đông Hà, nhếch miệng cười nói: "Cậu không nhớ tôi sao?"  

Kiều Đông Hà nhìn cậu, cuối cùng lắc đầu: "Không nhớ."  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/772.html.]

Trên mặt La Tuấn Lương hiện lên một tia thất vọng: "Chúng ta học cùng trường, nhưng tôi ở lớp 2. Nửa năm trước, tôi đụng phải cậu ở nhà ăn trường học, làm đổ hộp cơm của cậu, cậu thật sự không nhớ rõ sao?"  

Kiều Đông Hà nghe cậu nói, lúc này mới nhớ tới: "Thì ra là cậu!"  

La Tuấn Lương nhếch miệng cười: "Không sai, chính là tôi, tôi tên La Tuấn Lương. Lần trước thật xin lỗi!"  

Kiều Đông Hà xua tay, mặt có chút đỏ lên: "Không có gì, trước đó cậu đã xin lỗi tôi, còn bồi thường tiền cơm cho tôi!"  

La Tuấn Lương cười nói: "Vừa rồi tôi thấy cậu đang run rẩy. Cậu lạnh, hay là quá khẩn trương?"  

Kiều Đông Hà được cậu nhắc nhở như vậy, lại lần nữa nhớ tới chuyện mình khẩn trương: "Tôi rất khẩn trương, tôi sợ mình không thi đậu."  

La Tuấn Lương nói: "Không thi đậu sang năm lại thi lại. Nếu quốc gia đã khôi phục tuyển sinh, nhất định sẽ không chỉ có một lần."  

Kiều Đông Hà mím môi cười, không đáp lại lời này. Cô chỉ sợ nếu lần này không thi đậu, mẹ sẽ không để cô thi tiếp nữa, sẽ ép cô đi xem mắt. Tuy rằng bà nội có thể ngăn mẹ cô, nhưng mỗi ngày ở nhà nghe mẹ lải nhải cũng là một chuyện rất phiền lòng.  

 

Loading...