Bỗng nhiên nhặt được tiểu cẩm lý! - 814
Cập nhật lúc: 2024-11-02 10:08:15
Lượt xem: 2
Nhưng lời này nghe vào trong tai bọn đàn ông, ngay lập tức trở thành thất bại đến mức không thể thất bại hơn.
Mọi người không nghĩ tới nhìn Kiều Chấn Quốc thành thật hàm hậu, nhưng lại nhiều trò gian ở phương diện này, thực sự là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.
Buổi tối hôm đó, đội sản xuất có rất nhiều phụ nữ vươn mình làm chủ.
---
Đại Kiều và ông bà nội cô mang theo bao lớn bao nhỏ trở lại đội sản xuất, lập tức liền bị mọi người vây quanh.
"Ôi, thím Tú Chi, mọi người mua đồ gì vậy? Nhiều như vậy, đã phí không ít tiền đúng không?"
"Lúc đi mang theo bao lớn bao nhỏ, về tới vẫn là bao lớn bao nhỏ, chậc chậc chậc, tôi thật đúng là ước ao nhà họ Kiều mọi người."
"Đúng vậy đó. Đúng rồi, thím Tú Chi, thủ đô có hình dáng ra sao? Nghe nói nơi đó có Hoàng Cung được xây bằng vàng đúng không?"
"Trời ạ, dùng vàng để xây sao? Vậy thì tùy tiện lấy bất kỳ một khối thì chẳng phải là cả đời cũng không cần sầu lo nữa? Thím Tú Chi, mau nói cho mọi người nghe một chút đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/bong-nhien-nhat-duoc-tieu-cam-ly/814.html.]
Lời nói như vậy nếu như bị người trong thành nghe được, chỉ sợ bọn họ sẽ cười đến rớt răng.
Kiều Tú Chi thật sự không phải vì bản thân mình đi thủ đô mà cảm thấy mình ghê gớm: "Thủ đô lớn hơn nơi này của chúng ta nhiều, người cũng nhiều, đường xá nhà cửa được xây dựng rất tốt, có điều mức sống cũng rất cao, một con vịt quay tận chín đồng."
Mọi người đối với lời nói này của bà rất không vừa ý, thời điểm như thế này lại khoác lác.
Khi mọi người nghe được một con vịt quay có giá chín đồng, đoàn người lập tức bùng nổ.
"Trời ạ, một con vịt quay có giá chín đồng, mọi người một tháng kiếm không tới chín đồng, nếu như chúng ta sinh sống ở thủ đô thì không phải ngay cả đất cũng ăn không nổi sao?"
"Không phải nói chứ, không trách có người nói người trong thành sinh sống không vui vẻ bằng người nhà quê chúng ta, muốn ăn rễ hành cũng phải bỏ tiền mua, tôi thấy vẫn là ở nông thôn thoải mái."
"Bà nói đúng, nhà tôi vốn còn muốn nhờ thân thích hỗ trợ tìm một công việc trong thành, đến thời điểm đó người một nhà chúng tôi đều chuyển tới, bây giờ nhìn lại vẫn nên quên đi."
Mọi người anh một lời tôi một lời, nói một lát liền biến thành khoác lác thân thích của mình lợi hại bao nhiêu.
Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên nhìn nhau mỉm cười, rồi cùng nhau lấy ra một ít kẹo phân chia cho mọi người, sau đó trở về nhà.