Bướm Dệt Mộng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:52:43
Lượt xem: 179
“Đại tiểu thư, để nô tỳ bẩm báo một tiếng đã, đại tiểu thư!”
Tiếng nha hoàn liều mạng ngăn cản làm ta bừng tỉnh, lúc này ta mới phát hiện mình lại đang ở trong khuê phòng.
Cơn đau thấu xương khi bị đích tỷ tra tấn ở kiếp trước dường như vẫn còn tồn tại.
Ta nhịn không được mà rùng mình.
“Ầm” một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra.
Đích tỷ Hạ Dao Dao tay cầm váy, sắc mặt âm trầm bước nhanh đến, nắm lấy bướm dệt mộng đang phe phẩy trong lồng trúc ném ra bên ngoài.
“Mang con hồ điệp này xuống xử lý, thiếu ch.ết! Tốt nhất là nghiền ch.ết!”
Nhìn sự sợ hãi trong mắt Hạ Dao Dao, trong nháy mắt ta cũng hiểu rõ, nàng cũng trùng sinh!
“Tỷ tỷ chậm đã!”
Nhìn ta ngăn cản, nha hoàn bên cạnh đi cũng không được, ở lại cũng không xong, đành phải ngoan ngoãn mang theo lồng trúc lui ra đến ngoài cửa.
Hạ Dao Dao chỉ hận rèn sắt không thành thép, liếc nhìn ta một chút.
Nhưng trong mắt nàng lại xen lẫn hối hận cùng nước mắt.
“Thế nào, không nỡ bỏ con hồ điệp nhỏ của ngươi đúng không? Ngươi có biết đây không phải hồ điệp bình thường, đây là bướm dệt mộng, sẽ đi vào giấc mộng cướp đi vận may của chúng ta...”
Ta gật gật đầu.
“Ta biết tỷ tỷ, nhưng bướm dệt mộng tay bây giờ ta vẫn còn cần dùng.”
Hạ Dao Dao nhìn ta lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, nhưng phát hiện ra ta không châm chọc nàng giống như kiếp trước.
Giọng nói của nàng có chút chần chờ.
“Chẳng lẽ ngươi cũng?”
“Đúng vậy tỷ tỷ, ta biết phụ mẫu vì bướm dệt mộng này làm ra rất nhiều chuyện với chúng ta.”
Hạ Dao Dao ôm lấy ta, sắc mặt có chút không được tự nhiên, nắm chặt lấy ống tay áo của ta.
“Kiếp trước ta rơi vào huyễn cảnh của bướm dệt mộng, nên mới ra tay độc ác với ngươi như vậy. Đình Đình là ta có lỗi với ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/buom-det-mong/chuong-1.html.]
Ta bật cười, vỗ vỗ vào tay nàng.
“Ta không trách tỷ tỷ, muốn trách thì trách cha mẹ, vì vận may của Hạ gia không tiếc hi sinh chính nữ nhi của mình!”
Hạ Dao Dao buông ta ra, sắc mặt đỏ bừng vì tức giận.
“Không tệ, ta vẫn cho mình là đích nữ, ngươi là thứ nữ, chắc hẳn phụ mẫu sẽ sủng ái ta, nhưng ta không nghĩ đến, trước mặt chúng ta bọn họ lại châm ngòi ly gián, còn cố ý để chúng ta đấu đến ngươi ch.ết ta sống.
“Dùng mạng của chúng ta để làm cho gia tộc lớn mạnh, để cho bọn họ hưởng vinh hoa phú quý không ngừng.”
Hạ Dao Dao cắn chặt răng.
“Vậy bước kế tiếp ngươi dự định như thế nào?”
Ta mở cửa phòng ra, bắt lấy bướm dệt mộng.
Toàn thân nó trắng như tuyết, lúc này đang ở trong lồng trúc vỗ cánh liên tục.
Ai có thể biết được, hồ điệp này không có chút nào thu hút, phía sau lại ẩn dấu một bí ẩn to lớn.
“Chẳng lẽ tỷ tỷ không muốn báo thù? Kiếp trước chúng ta bị ép phải tranh đoạt cả một đời, lại chỉ để cho phụ mẫu được hưởng lợi. Kiếp này, sao chúng ta không dùng bướm dệt mộng này, đem những điều đó trả lại cho bọn họ?”
Ánh mắt Hạ Dao Dao sáng lên.
“Vậy thì đương nhiên là hoan nghênh.”
“Phụ thân đã muốn tạo phản, cũng nên có nhân mã.”
Hạ Dao Dao vỗ tay một cái, liền phụ họa theo.
“Không tệ, vậy thì để ta tìm kiếm chứng cứ phụ thân muốn tạo phản.”
Bỗng nhiên ta đưa tay nắm lấy lồng trúc, làm bướm dệt mộng hoảng sợ, không ngừng bay loạn trong lồng trúc.
“Vậy ta sẽ lợi dụng bướm dệt mộng, tạo ra một giấc mộng đẹp cho bọn họ! Vậy nên, tỷ tỷ còn muốn đấu sao?”
Hạ Dao Dao khẽ cười một tiếng, đưa tay về phía ta.
“Tất nhiên là không. Muội muội, hợp tác vui vẻ.”
Ta buồn cười, cũng nắm lấy tay nàng.
“Hợp tác vui vẻ.”