Bướm Dệt Mộng - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-09-16 10:57:00
Lượt xem: 84
Bướm dệt mộng trải qua những ngày hút huyết dịch.
Kích cỡ vốn chỉ bằng ngón tay cái, hiện tại cũng có mấy phần trưởng thành.
Thân thể nó dường như trong suốt đến phát sáng, đôi cánh mỏng manh dưới ánh mặt trời cũng lộ ra vẻ rực rỡ.
Đương nhiên là nó đang hút vận may của phụ thân, vận may của Trần tướng quân.
Hiện tại vận may của thái tử cũng bị hút, đương nhiên là sẽ thay đổi.
Nhìn bướm dệt mộng không ngừng vỗ cánh.
Ta lại dựng nên cho thái tử một giấc mơ.
“Thái tử xem phụ thân ta là phụ tá trung thành nhất, thật ra lại không biết phụ thân ta đã sớm có qua lại với bát hoàng tử.”
“Nếu như không tin, có thể phái người điều cha phụ thân.”
“Trong phủ thái tử có trồng một gốc hoa đào nở rộ, từ khi Đào nhi vào phủ đã trồng xuống, nếu không phải vì Đào nhi có tình cảm với ngươi, nàng cũng sẽ không chỉ ra sai lầm của ngươi.”
Bướm dệt mộng im lặng hút lấy huyết dịch của thái tử, chỉ có đôi cánh thỉnh thoảng vỗ hai lần, chứng minh nó nghe hiểu được.
Không qua mấy ngày, Xuân Đào liền vui vẻ bẩm báo cho ta.
“Cô nương, không biết vì sao thái tử điện hạ nghĩ đến Đào nhi, không chỉ cho người chữa trị vết thương trên người Đào nhi, còn đem nàng đến ở gần viện của mình nhất.”
Ta vui vẻ gật đầu.
“Rất tốt, đừng để Đào nhi nóng vội, trước tiên cứ hầu hạ thái tử điện hạ cho tốt.”
Xuân Hoa lại lui ra khỏi khuê phòng, đi chuyển lời cho Đào nhi.
Chỉ là điều ta không nghĩ đến.
Cho dù thái tử tra ra được việc phụ thân phản bội hắn.
Nhưng hắn vẫn án binh bất động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/buom-det-mong/chuong-6.html.]
Không chỉ ban cho phụ thân không ít vàng bạc châu báu, lại khen phụ thân trước mặt mọi người là anh hào đệ nhất.
Nụ cười trên mặt phụ thân càng sâu hơn, càng cảm thấy là do bướm dệt mộng hút vận may của ta, nên ông ta mới có được chuyện tốt như vậy.
Thỉnh thoảng sẽ đến viện của ta, xem ta có nuôi nấng bướm dệt mộng thật tốt hay không.
Nếu thấy ta nuôi bướm dệt mộng thật tốt, sẽ còn kể cho ta nghe một ít chuyện tốt.
“Đình Đình, con hồ điệp này là bảo bối hiếm có, tỷ tỷ ngươi vì nó mà đến tìm phụ thân nhiều lần, ngươi nhất định phải chăm sóc nó thật tốt.”
“Tuy nói ngươi chỉ là thứ nữ của phụ thân, nhưng chi phí ăn mặc của ngươi, so ra không hề kém đích tỷ, ngươi nói có phải không?”
Mỗi lần nói chuyện với phụ thân, trên mặt ta đều là vẻ mang ơn, đối với Hạ Dao Dao càng thêm bất mãn.
Phụ mẫu cũng hết sức vui mừng hài lòng.
Nhiều lần Hạ Dao Dao đều trừng mắt nhìn ta, nói diễn trò đúng là việc tốn sức.
Bị ta cười nhạo một phen, nhưng ánh mắt Hạ Dao Dao khi lướt qua bướm dệt mộng, nàng lại có chút hoang mang.
“Đình Đình, ngươi nói bảo vật như bướm dệt mộng này, sao phụ thân lại có được?”
Ta sững sờ, lắc đầu tỏ vẻ không biết.
“Kiếp trước, sau khi chúng ta mất mạng, bướm dệt mộng này nhất định lại rơi vào tay phụ thân.”
“Ta muốn tra cho rõ ràng cách phá giải bướm dệt mộng này, ngươi cảm thấy thế nào?”
Ta đương nhiên gật đầu đồng ý, nhìn bóng lưng Hạ Dao Dao bừng bừng khí thế rời đi.
Ta nhịn không được cản nàng lại căn dặn.
“Tỷ tỷ, mọi chuyện hãy cẩn thận!”
Hạ Dao Dao phất phất tay về phía ta coi như đáp lại.
Chỉ là ta không nghĩ đến.
Lúc Hạ Dao Dao trở lại lần nữa, là bộ dạng chật vật không chịu nổi bị phụ thân kéo trở về.