Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ca Ca của ta là thái y - Ca ca của ta là thái y - 8

Cập nhật lúc: 2024-09-21 14:45:38
Lượt xem: 256

Ta rời khỏi giường, Lưu công công đã đi theo phí sau ta.

Ta bực mình hỏi ngự tiền tổng quản: “ Tại sao ngươi không đi theo Hoàng Thượng mà lại đi theo ta làm gì?”

Hắn nói, đây là ý chỉ của Hoàng Thượng, thần không thể không làm theo.

Sau khi dùng bữa sáng xong, đã có 2 tốp thái y đến bắt mạch cho ta.

Lại tới người của thượng y đến đo và may y cho ta

Ngay cả người của thượng thực cũng tới hỏi ta có yêu cầu về món ăn gì.

Lưu công công và thái giám đặc biệt mang thoe đủ loại hoa cỏ lạ ở Ngự hoa viên tới để cho ta lựa chọn.

Lưu Phúc Toàn nói, đây đều là ý chỉ của hoàng đế.

Điều này không đúng.

Ta thấy bất bình thường.

Tại sao vị hoàng đế này ở kiếp trước và kiếp này lại có sự khác biệt lớn như vậy?

Ta liền hỏi Lưu Phúc Toàn: “ Ta có giống vị nào trong cung, hay giống vị cố nhân nào của hoàng đế không?”

Hắn nói: “ Không có thưa nương nương, nương nương còn không giống Hà thái y.”

Ta lại tiếp tục hỏi hắn: “ Hoàng đế có động cơ gì xấu với ta không? Hãy nói cho ta biết, ta tuyệt đối không bao giờ nói cho người khác biết?”

Hắn lập tức cắt ngang lời ta: “ Bệ Hạ là quân tử đoan chính, nương nương người chớ có nói bậy.”

Ta lại hỏi hắn: “Vậy hoàng đế là đang yêu thích một nữ nhân khác, nhưng tạm thời có ta nên không thể ở bên nàng ta được, hoàng đế đang dùng ta làm lá chắn.”

Lưu công công không khỏi thở dài: “Nương nương, xin người đừng làm khó nô tài, chẳng lẽ người không nhìn ra, hoàng thượng đang yêu thích người sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ca-ca-cua-ta-la-thai-y/ca-ca-cua-ta-la-thai-y-8.html.]

Ta lắc đầu: “ Không nhìn ra.”

Hắn một lần nữa thở dài, rồi kể cho ta nghe rất nhiều điều về hoàng đế.

Hoàng đế là đích tử trong cung, từ nhỏ đã là thái tử, tiên hoàng cùng thái hậu đều có yêu cầu rất nghiêm khắc đối với hoàng đế.

Hoàng đế từ nhỏ đã là một quân tử đoan chính.

Dù ở trong triều hay hậu cung cũng không vượt ra khỏi khuôn phép.

“ Hoàng thượng có lỗi khổ ở trong tâm, từ khi còn nhỏ, sinh ra trong hoàng cung này cho dù xuất cung đi săn đều bị dạy bảo đúng khuôn phép như không được phi nước đại, hay không thể đi săn một mình.”

“ Từ khi còn đỏ hỏn đã một mình nhiều năm như vậy, không quen có người ngủ cùng bên cạnh.”

“ Nương nương, nô tài nó lời này có chút vô lễ. Hoàng thượng có sủng hạnh ai thì cũng không hẳn là ưu thích họ, nhưng hoàng thượng muốn ngủ cùng người, đây nhất đinh là thích người.”

Trong mắt Lưu Phúc Toàn, ta chỉ là một khúc gỗ phiền phức.

Nhưng ta thực sự không thể hiểu tại sao cùng một người lại có thể khác nhau đến vậy.

Ta đang ngồi uống canh gà ác hầm nhân sâm, ta giật mình nhớ tới, hôm qua khi người hầu giúp ta mặc quần áo, hoàng đế hỏi Lưu Phúc Toàn: “Trên mặt trẫm có gì khác thường không?”

Lưu Phúc Toàn đáp: “Bẩm hoàng thượng, không có thưa hoàng thượng.”

Hắn còn nói, Lưu công công nhìn kỹ lại một chút.

Lưu Phúc Toàn suy nghĩ một chút đáp: “Hoàng Thượng hôm nay đại hỉ, nét mặt tỏa sáng, tuấn tú xuất thần.”

Có lẽ hắn rất để ý đến dung mạo của mình.

Cũng vì vậy, kiếp trước ta đã cào vào mặt hắn ta, điều đó thực sự khiến hắn căm ghét ta.

Từ giờ trở đi. Ta nhất định sẽ tán dương hắn.

Loading...