Cá Mặn Xuyên Sách - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-08-02 20:46:16
Lượt xem: 415
Sau khi mở hai mắt ra, suy nghĩ đầu tiên trong đầu Úc Tưởng chính là…
Mẹ nó, chóng mặt quá thể!
Lúc này, đột nhiên một bàn tay chếch phía bên cạnh thò về phía cô.
Bàn tay ấy có nước da trắng trẻo, nhẵn nhụi y hệt ngọc thạch, thể hiện chủ nhân của nó được sống trong nhung lụa từ bé. Khi cô cụp mi mắt, thậm chí còn có thể thoáng trông thấy những mạch m.á.u màu xanh nhạt lộ ra dưới làn da mỏng trên cổ tay của người nọ.
Ngón tay có khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng móc một cái, nơ con bướm trên cổ áo Úc Tưởng tức thì bị siết chặt lại, chặt đến mức khiến cô hơi nghẹt thở.
Úc Tưởng: “Khụ khụ khụ…”
Thậm chí cô có thể thấy mạch m.á.u nổi lên trên mu bàn tay khi người nọ kéo thật mạnh cái nơ bướm trên cổ áo mình.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây đích thị là bàn tay của một người đàn ông, bên trong ẩn chứa sức lực mạnh mẽ mà phụ nữ khó có thể chống lại được.
… Vậy thì câu hỏi ở đây là:
Tại sao trên giường của mình lại xuất hiện một người đàn ông nhỉ???
Mình chính là thành viên cứng của hội FA từ thuở cha sinh mẹ đẻ tới giờ cơ mà!
“Đã tỉnh táo hơn chưa?” Giọng nói của đàn ông truyền tới từ trên đỉnh đầu của cô.
Đó là giọng nam lạnh nhạt, trong trẻo như tiếng ngọc thạch va vào nhau nghe êm tai vô cùng.
Úc Tưởng khó khăn lắc lư cái đầu choáng váng của mình, sau đó vất vả duỗi thẳng cổ.
“Buông ra.” Cô khẽ nói.
Song lời vừa thốt lên lại khiến cô giật nảy mình.
Đây đúng là giọng nói của cô thật nhưng giọng nói ấy nghe cứ ồm ồm, cứ như thể tối qua cô đã chén liền tù tì hết nửa nồi lẩu, sau đó lại nốc ừng ực nửa két bia, cuối cùng còn đòi hốc thêm một bát kem nữa vậy.
Lúc này, Úc Tưởng nghe thấy tiếng cười nhạo rõ ràng vang lên trên đỉnh đầu.
Sau đó cái tay kia cũng thả cô ra thật.
Úc Tưởng lập tức ngã về trên giường.
Chiếc giường đệm nước mềm mại khẽ rung lên, tuy không đau song lại khiến cô ngớ cả người.
Úc Tưởng giơ cánh tay mềm nhũn lên trước để nới lỏng cổ áo cho mình, bấy giờ mới cảm thấy hít thở thông thoáng hơn nhiều. Thậm chí trong lúc mơ hồ còn có thể ngửi thấy mùi gỗ mun hòa lẫn với mùi trà thơm thoang thoảng.
“Bây giờ đã biết sợ rồi hả?” Giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông lại vang lên lần nữa.
Giờ phút nữa Úc Tưởng mới ngửa đầu, ngước mắt lên nhìn.
Ánh đèn lờ mờ trên đỉnh đầu chiếu xuống bao phủ người đàn ông ngồi bên cạnh cô. Thoạt nhìn ngoại hình tuấn tú và khí chất cao sang của người đàn ông kia đã lập tức đập vào mắt cô.
Có vẻ như người đàn ông này mới tắm xong nên mái tóc của anh ướt nhẹp, mấy sợi tóc con lưa thưa dán sát trên vầng trán càng làm tôn lên những đường nét trên gương mặt đẫm nước thêm vừa đỗi tuấn tú vừa lạnh lùng, sắc bén.
Anh có đôi mắt màu nâu sẫm, nằm ngay dưới con mắt phải là một nốt ruồi son, trông như thể lúc tạo hóa đắp nặn anh, vào một khoảnh khắc nào đó người đã lỡ tay làm b.ắ.n một giọt màu nước đỏ au diễm lệ trúng chỗ ấy.
Đây là một người đàn ông nhìn thoáng qua thì cực kì lịch lãm.
Trái với mái tóc có phần rối tung đầy hoang dại, từ phần cổ trở xuống của anh quần là áo lượt chỉn chu hết nấc, không có lấy một chút luộm thuộm nào.
Bộ tây trang kẻ sọc màu khói bao quanh thân thể hoàn hảo của anh, làm nổi bật bờ vai rộng và vóc dáng cao ráo. Đằng sau chiếc cà vạt màu đen được kẹp một chiếc kẹp cà vạt làm từ bạc trắng có thể thấy yết hầu hơi gồ lên trên cổ anh.
Trong chiếc túi trước n.g.ự.c áo của anh còn được giắt thêm một chiếc khăn tay.
Tựa như một quý ông bảo thủ cấm dục có thân phận cao quý.
Úc Tưởng không am hiểu nhiều về các nhãn hiệu hàng xa xỉ, tuy nhiên cô vẫn nhận ra được trang phục trên người người đàn ông này đều cực kì đắt đỏ.
Cho nên…
Rốt cuộc là ai có tấm lòng hảo tâm đã đưa một anh trai vừa bảnh bao với thân hình hết nước chấm này lên giường mình thế?
Sướng xong rồi có thể ngoáy m.ô.n.g bỏ đi luôn được không nhỉ?
Úc Tưởng tự sướng mấy câu trong đầu.
Nhưng không ngờ trong đầu cô lại có thể trả lời lại cô thật:
[Là tôi.]
Một âm thanh máy móc rõ mồn một vang lên trong đầu Úc Tưởng.
Úc Tưởng: ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ca-man-xuyen-sach/chuong-1.html.]
Úc Tưởng: ???
Cái quái gì vậy trời?
Giọng nói kia bắt đầu tự giới thiệu ngắn gọn: [Tôi là Tiểu Viên – nhân viên quản lý tiểu thuyết số hiệu 034211, một số nhân loại sẽ gọi tôi là hệ thống, tôi sẽ phụ trách quản lý toàn bộ diễn biến cốt truyện trong thế giới của cô.]
Nó tiếp tục nói bằng chất giọng lạnh như tiền: [Cô đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết mang tên là “Không thể thoát khỏi sự cưng chiều của tổng giám đốc bá đạo”, hiện tại tên cô là Úc Tưởng, 24 tuổi, là nhân vật nữ phụ thí mạng quan trọng trong cuốn tiểu thuyết này.]
Vai nữ phụ thí mạng mà cũng có thể gọi là “quan trọng” á hả?
Lúc nói cái câu vớ vẩn này, cậu không thấy bị cắn rứt lương tâm hay sao?
Mặt Úc Tưởng không biểu cảm châm biếm.
[Không cắn rứt.]
[Cô là công cụ hình người quan trọng để thúc đẩy cốt truyện của nam nữ chính phát triển. Mỗi khi nữ chính bị chị gái của cô ấy hãm hại thì cuối cùng người xúi quẩy luôn là cô. Nếu không có cô, nữ chính sẽ bị tra tấn hết lần này tới lần khác, cuối cùng bị thọt một chân, chột một mắt, mất đi sự trong sạch cùng với việc bị tống cổ khỏi chỗ làm…]
Úc Tưởng: ?
Cuốn tiểu thuyết này hình như cô từng đọc thật!
Hồi đó cô đang lướt web, thấy cửa sổ quảng cáo về cuốn tiểu thuyết này nhảy ra nên bấm vào đọc thử, trong quá trình đọc truyện, cô vừa điên cuồng chà chân* vừa cày hăng say.
*Hành động chà chân vào nhau được coi là hành động khi xấu hổ muốn độn thổ. Ở đây Úc Tưởng đọc truyện thấy ngại thay nhân vật chính nhưng vẫn đ.â.m đọc vào cày mê li.
Đây là một cuốn tiểu thuyết về chủ đề tổng giám đốc bá đạo cũ rích.
Nữ chính ngây thơ, thuần khiết trải qua vô vàn trắc trở, cuối cùng mới được happy ending bên cạnh nam chính xấu bụng.
Hóa ra đa số nỗi khổ mà nữ chính phải chịu đựng bây giờ đều đẩy hết sang cho mình chịu thay ư? Không phải đẩy cho một nhân vật làm con tốt thí mạng, mà là đẩy cho một người còn sống nhăn răng có tên có họ đàng hoàng!
Úc Tưởng: Tôi không làm có được không?
[Không được, nếu cô buông xuôi không chịu làm việc thì linh hồn của cô sẽ được đưa về thế giới ban đầu, tuy nhiên trong thế giới đó, cô sẽ ngủm củ tỏi luôn!]
Úc Tưởng bắt đầu nhớ lại cốt truyện trong tiểu thuyết.
Nếu cô nhớ không nhầm thì nhân vật nữ tốt thí trùng cả tên lẫn họ với cô này, bởi vì không cam lòng mình bị biến thành trò cười cho thiên hạ, nhiều lần chịu khổ cực thay nữ chính nên cô ta đã hoàn toàn hắc hóa, cuối cùng bị nam chính gài bẫy g.i.ế.c c.h.ế.t trong một lần tranh đấu với nữ chính.
Úc Tưởng: Tôi cần phải vào vai nhân vật này dựa theo cốt truyện hả?
[Đúng vậy.]
Úc Tưởng: ??? Mệt quá đi, thích làm sao thì tùy chúng bay.
Kiểu gì cũng hẹo mà thôi.
Hệ thống không hề tức giận vì thái độ lười biếng một cách tiêu cực của cô, chỉ tiếp tục nhắc nhở cô bằng chất giọng lạnh lẽo của nó.
[Bây giờ, cô đang ở trên giường của Trữ Lễ Hàn.]
Úc Tưởng thoáng chốc tỉnh táo.
Trữ Lễ Hàn!
Cái tên này…
Đây chẳng phải là anh trai của nam chính, trùm cuối trong cuốn tiểu thuyết đấy à?
Trong cuốn tiểu thuyết này, tác giả đã từng tốn rất nhiều bút mực để miêu tả người đàn ông này có xuất thân cao quý cỡ nào, gương mặt đẹp không tì vết ra sao.
Mục đích là để đến phần sau tiểu thuyết sẽ vạch trần bộ mặt thật của anh ta, khiến độc giả thấy rõ bên dưới lớp vỏ bọc cấm dục và lịch lãm đó là những thủ đoạn tàn nhẫn vô tình, ngay cả quỷ thần cũng không lường trước được, từ đó tạo ra một cú plot twist cua gãy cổ, ai không đội mũ bảo hiểm trước ngã c.h.ế.t ráng chịu.
Có plot twist hay không tôi không biết.
Nhưng người này thật sự là một kẻ tàn nhẫn.
“Ai phái cô đến đây?” Lúc này, giọng người đàn ông lại vang lên.
Đúng lúc ấy, giọng của hệ thống mới vang lên trong đầu Úc Tưởng đây cũng đã lặn mất tăm, chắc là định cho cô một đòn phủ đầu để cô biết rằng nếu không nghe lời hệ thống thì sẽ bị cốt truyện trong thế giới tiểu thuyết này giáng cho một cái tát đau đớn.
“Ai phái cô đến?” Úc Tưởng lặp lại câu hỏi của người đàn ông, sau đó ngước mắt lên, chậm rãi nhắm mắt rồi lại mở mắt ra.
Ngay lập tức, trong đôi mắt của cô đầy vẻ mờ mịt ngân ngấn nước.
Cảnh tượng này trông cô như thể đã lú đến mức đầu óc không còn tỉnh táo nữa.
Người đàn ông: “…”
Người đàn ông: “Cô định dùng thủ đoạn vụng về này để lừa dối cho qua chuyện hử?”
Úc Tưởng l.i.ế.m môi.