Cả Nhà Bạo Quân Đều Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Ta Để Giữ Mạng - Tiểu thuyết - Chương 123: Ta tin tưởng, ta tin tưởng
Cập nhật lúc: 2024-10-21 09:23:11
Lượt xem: 132
Nghĩ cách nào đây?
Rất đơn giản.
Trong Khâm Thiên Giám (nơi nghiên cứu các hiện tượng thiên văn, địa lý để đưa ra các dự báo về khí hậu, thiên tại, biến đổi thiên nhiên) có người của Đoan Vương, dù Đoan Vương đã bị giam trong Chiếu Ngục, nhưng người đó vẫn trung thành với Đoan Vương và gia quyến của ông ta.
Phượng Thái Vi chuẩn bị nhờ Khâm Thiên Giám tạo cho cô danh hiệu “Phúc Nữ Hiện Thế”, ai đến gần cô đều sẽ gặp may mắn.
Nhờ vậy, danh tiếng của cô là con gái của Vương tội phạm sẽ được giảm bớt, Chiêu Ninh Đế cũng sẽ coi trọng và yêu quý cô trở lại, nuôi dưỡng cô như bảo bối, và cuộc sống tốt đẹp của cô sẽ không còn xa nữa.
Đế Giang cũng vì muốn có may mắn mà sẽ chủ động tiếp cận cô, kết thân với cô để thay đổi tình thế hiện tại của mình.
Một mũi tên trúng hai đích, sao lại không làm chứ?
Phượng Thái Vi nghĩ đến đây thì tâm trạng khá hơn nhiều, ngay cả phân chó cũng không còn thấy ghê nữa.
Sau khi bị phạt quỳ xong, đêm đó Phượng Thái Vi liền đến tìm Khâm Thiên Giám để nhờ họ giúp cô lập danh hiệu “Phúc Nữ Hiện Thế”, ai đến gần cô đều gặp may, kết hợp với một vài thủ đoạn để báo cáo lên Chiêu Ninh Đế.
Tất nhiên, chuyện này để sau.
Lúc này, Đế Giang đang dạy Nam Nguyên Hương làm bánh táo đỏ là, Cửu Cửu đứng một bên chớp đôi mắt to tròn như quả nho, hỏi Đế Giang: "Đế Giang ca ca, huynh có phải thích Phượng Thái Vi không?"
"Thích Phượng Thái Vi?"
Đế Giang trông như vừa ăn phải phân.
Sao hắn có thể thích Phượng Thái Vi được chứ?
Hắn thích Cửu Cửu.
Từ lần đầu gặp Cửu Cửu, hắn đã rất thích cô, nhưng hắn không dám nói với ai.
Hắn chỉ là một con tin không có tự do, làm sao xứng đáng thích một công chúa được vạn người yêu chiều và xinh đẹp như vậy? Anh không xứng.
“Cửu Cửu, Đế Giang ca ca không có người mình thích.” Đế Giang nói trái lòng mình.
【Xem ra Đế Giang ca ca vẫn chưa thích Phượng Thái Vi.】
【Vậy thì tốt.】
Cửu Cửu thở phào nhẹ nhõm.
Còn Đế Giang tiếp tục nhào bột, hắn nhào rất mạnh, như đang trút bỏ những lời không thể nói ra, cũng không dám nói ra.
Bánh táo đỏ là tuy khó làm, nhưng Nam Nguyên Hương rất ham học nên học rất nhanh.
Chỉ sau một ngày, Nam Nguyên Hương đã học được cách làm.
Trước khi đi, Nam Nguyên Hương vừa ăn bánh táo đỏ là, vừa nói với Đế Giang: “Chất Tử Điện hạ, đợi ta bán kiếm tiền được, ta sẽ chia cho ngài một nửa.”
“Sẽ không để ngài cống hiến công thức không công đâu.”
“Được.” Đế Giang đáp.
Sau khi về Thu Thủy Cư, Nam Nguyên Hương liền lập danh sách nguyên liệu để làm bánh táo đỏ là và cho người đi mua.
Những nguyên liệu của Đế Giang chỉ đủ dùng trong một ngày.
Muốn tiếp tục làm bánh táo đỏ là, cần phải mua thêm nguyên liệu.
Ngày hôm sau, người trong cung đã đi mua nguyên liệu từ sáng sớm.
Nam Nguyên Hương chờ đợi.
Cửu Cửu thì không muốn chờ, cũng không muốn để Lý Phi dạy học, cô cùng Đại Hoàng, Quế Ma Ma và mấy a hoàn đi đến Ngọc Dương Hiên để thăm An Quý Nhân và Tam Hoàng tử.
Cửu Cửu vẫn nhớ tiếng khóc đầy tủi thân mà cô đã nghe thấy ở bên cạnh nhà giam chất tử.
Cô lo rằng Tam Hoàng tử sẽ bị kích thích mà trở nên hắc hóa, nên cô muốn đem chút ấm áp đến.
Lần này cô mang rất nhiều đồ ăn và vật dụng tốt đến cho An Quý Nhân và Tam Hoàng tử.
Người hầu bưng vào, bày đầy cả bàn bát tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ca-nha-bao-quan-deu-dua-vao-doc-tieng-long-cua-ta-de-giu-mang-tieu-thuyet/chuong-123-ta-tin-tuong-ta-tin-tuong.html.]
An Quý Nhân nhìn thấy, cảm động vô cùng.
Tam Hoàng tử cũng rất cảm động.
"Công chúa, mọi người đều tránh xa chúng ta, chỉ có con là đối xử với chúng ta tốt như vậy, không ghét bỏ chúng ta."
"Công chúa, con thật sự quá tốt, còn tốt hơn cả tiên nữ trên trời."
An Quý Nhân cảm động đến mức bật khóc. Những năm qua, mẹ con họ bị ghẻ lạnh, coi thường, lãng quên, chế giễu, ai ai cũng xa lánh họ... Chưa từng có ai đối xử ấm áp và quan tâm như tiểu công chúa đã làm.
An Quý Nhân khóc rất nhiều, nhưng vì đội mũ che mặt nên Cửu Cửu không nhìn thấy.
Khi An Quý Nhân ngừng khóc, Cửu Cửu tò mò hỏi: "Mỹ nhân tỷ tỷ ? Sao tỷ lại luôn đội mũ che mặt vậy? Rõ ràng tỷ rất đẹp mà, chỉ cần nhìn từ phía sau thôi, cũng đẹp lắm rồi."
"Mỗi lần Cửu Cửu nhìn thấy bóng lưng của tỷ, đều bị làm cho kinh ngạc."
"Câu đó nói sao nhỉ?"
"Nhìn xa như núi xanh nước biếc, Mỹ nhân tỷ tỷ cũng giống như núi xanh nước biếc ở phía xa, đẹp đến... gì nhỉ? Cửu Cửu quên rồi."
Câu đó là "đẹp không sao tả xiết."
An Quý Nhân khiêm tốn nói: "Công chúa, con quá khen rồi, ta thật sự rất xấu."
"Ta... ta bị trúng độc khi mang thai lão Tâm, dù đã giải được độc và giữ được mạng, nhưng vẫn còn dư độc trong cơ thể, và tất cả đều dồn lên mặt, khiến ta bị hủy dung."
"Lão Tam cũng bị hủy dung."
"Chúng ta chỉ là những kẻ xấu xí, không thể gánh được những lời khen của công chúa."
An Quý Nhân vốn không muốn nhắc đến chuyện đau lòng này, nhưng thấy Cửu Cửu đối xử tốt với mẹ con mình, nàng không muốn giả vờ xa cách mà giấu diếm.
Nhưng sau khi nói ra, An Quý Nhân lại lo sợ khuôn mặt của mình sẽ khiến Cửu Cửu hoảng sợ, nên nàng tự ti và lo lắng nói: "Công chúa yên tâm, ta sẽ không dễ dàng tháo mũ che mặt ra đâu, càng không cố ý dọa con. Con đừng sợ ta, cũng đừng sợ Tam ca của con, chúng ta sẽ không làm hại con."
Vào fb của tài khoản Chu Yêu Yêu để xem trước 10 chương tại: https://www.facebook.com/profile.php?id=61566541635062
Tuy nhiên, Cửu Cửu dường như không nghe thấy lời của An Quý Nhân, chỉ lẩm bẩm: "Mỹ nhân tỷ tỷ bị dư độc trong cơ thể nên mới hủy dung. 】
"Vậy nếu Cửu Cửu giúp tỷ ấy thanh lọc hết độc tố, liệu tỷ ấy có thể khôi phục lại nhan sắc không?”
An Quý Nhân nghe những lời này của Cửu Cửu, kinh ngạc đến mức lấy tay che miệng, không dám tin.
"Công chúa, con nói thật sao? Con thật sự có thể giúp ta thanh lọc độc tố sao?"
"Thật mà." Cửu Cửu gật đầu, "Chuyện này không phải là vấn đề lớn, chỉ là việc nhỏ thôi."
Thấy Cửu Cửu tự tin như vậy, An Quý Nhân không chút nghi ngờ mà tin tưởng. Tiểu công chúa rất giỏi, lần trước đã nói sẽ giúp mời thái y, và đúng là đã mời được. Lần này chắc chắn cũng có thể giúp nàng và lão Tam khôi phục dung mạo.
An Quý Nhân xúc động nói: "Những năm qua, ta đã nhờ rất nhiều thái y chữa trị khuôn mặt của ta và Tam Hoàng tử, nhưng không có tác dụng. Hôn ước của Tam Hoàng tử cũng vì việc hắn ấy bị hủy dung mà không được coi trọng và bị hủy bỏ."
"Không ngờ rằng tiểu công chúa lại có thể giúp chữa lành khuôn mặt?"
"Ta, ta không biết làm sao để đa tạ tiểu công chúa nữa."
"Tiểu công chúa, con thật sự là vị quý nhân lớn trong đời của mẹ con ta!"
Tam Hoàng tử cũng vội vã bước đến trước mặt Cửu Cửu, nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ của cô, nói: "Muội muội, muội thật sự là một phúc tinh, từ khi Tam ca gặp muội, cuộc sống của Tam ca ngày càng tốt hơn. Tam ca không còn phải sống những ngày đen tối như con giòi trong cống nữa, đa tạ muội."
"Chỉ là không biết, muội muội, khuôn mặt của Tam ca sẽ mất bao lâu mới có thể hồi phục?"
Khi Tam Hoàng tử nói những lời này, giọng điệu đầy hy vọng về việc khôi phục dung mạo và tương lai của mình.
Đợi khi khuôn mặt của hắn ấy lành lặn, hắn ấy muốn làm rất nhiều, rất nhiều điều.
Chỉ là không biết bao lâu khuôn mặt sẽ hồi phục.
Là một năm, hai năm, hay ba năm?
Dù bao lâu đi nữa, hắn ấy cũng sẵn sàng chờ đợi.
"Muội muội, ta đã sẵn sàng rồi, xin muội hãy nhanh chóng giúp ta chữa lành khuôn mặt!"
"Ta tin rằng muội chắc chắn có thể giúp ta chữa lành khuôn mặt, để ta và mẫu thân có thể trở lại cuộc sống của người bình thường. Ta tin tưởng, rất tin tưởng."
Khuôn mặt của Tam Hoàng tử đầy hy vọng và kiên định.