Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Bạo Quân Đều Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Ta Để Giữ Mạng - Tiểu thuyết - Chương 79: Ta tên là Hắc Đản, ngươi tên là Phấn Đản

Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:13:59
Lượt xem: 185

“Nàng ấy là một người bận rộn, mỗi ngày đều bận rộn gặp rất nhiều người.”

“Ngươi là cái gì? Trong lòng nàng ấy, ngươi chiếm được mấy phần? Làm sao có thể đợi nàng ấy đến thăm? Ha ha! Đồ ngốc…”

Giang Thành cười lạnh liên tiếp.

Dáng vẻ kiêu ngạo của hắn thật khiến người ta ghê tởm.

Đế Giang từ nhỏ đã được dạy dỗ theo phong thái của hoàng tử quý tộc, nhìn thấy Giang Thành như vậy, hắn cực kỳ khinh thường, không thèm đáp lại.

Giang Thành dù có nói đến khô cả miệng, Đế Giang cũng không hề liếc mắt một cái.

Hắn vẫn đứng thẳng, như cây tùng xanh, ánh mắt bình tĩnh nhìn ra phía cửa, như thể tiếng la ó bên cạnh chỉ là tiếng của mấy con mèo chó đâu đó, không đáng để đáp lại.

Giang Thành cảm thấy bị ngó lơ, lòng tự trọng bị tổn thương nặng nề, hắn vô cùng khó chịu, chỉ vào Đế Giang và hung hăng nói: “Sao ngươi không trả lời ta? Hả?”

Đế Giang hừ lạnh một tiếng.

“Ngươi xứng sao?” Sơ Dương lên tiếng, “Điện hạ của chúng ta dù là chất tử, nhưng trong huyết quản vẫn chảy dòng m.á.u hoàng tộc, ngươi là thứ gì mà cũng dám nói chuyện với điện hạ của chúng ta?”

“Ngươi...”

Giang Thành giận dữ, muốn ra tay đánh người, dù sao hắn và Đế Giang cũng gần bằng tuổi, chiều cao cũng tương đương. Hắn nghĩ rằng bản thân đánh người quen rồi, chắc có thể đánh thắng, nhưng Giang Tuyết Nhi đã ngăn lại.

“Ca, thôi đi!” Giang Tuyết Nhi là con gái, gan nhỏ hơn một chút, nhất là sau sự việc lần trước, nàng càng sợ, sợ xảy ra chuyện không hay, nàng nhắc nhở: “Nếu huynh thật sự đánh hắn, để Phượng Cửu Cửu biết được, chúng ta sẽ không chịu nổi hậu quả đâu.”

Giang Tuyết Nhi bật khóc: “Chúng ta bây giờ không còn như trước nữa, Phượng Cửu Cửu muốn g.i.ế.c chúng ta dễ như trở bàn tay, chúng ta phải cẩn thận!”

Giang Thành vỗ nhẹ vào vai an ủi muội muội: “Muội đừng sợ, Phượng Cửu Cửu sẽ không đến đâu.”

“Không sợ một vạn, chỉ sợ vạn nhất!” Giang Tuyết Nhi vì lo lắng mà khóc lớn hơn.

Giang Thành nhìn muội muội khóc, cảm thấy đau lòng, hắn thỏa hiệp: “... Được rồi! Nghe lời muội, tạm thời không tính toán với hắn.”

Vào fb của tài khoản Chu Yêu Yêu để xem trước 10 chương tại: https://www.facebook.com/profile.php?id=61566541635062

Nói xong, Giang Thành đặt hộp cơm xuống, bảo vệ muội muội cùng rời đi.

Vừa đi, hắn vừa nghĩ thầm: “Chất tử, hôm nay ta tạm tha cho ngươi, nhưng lần sau gặp lại, chưa chắc đã dễ dàng thế này. Muội muội lo lắng Phượng Cửu Cửu biết chuyện chúng ta bắt nạt ngươi, nhưng ta thì không lo. Phượng Cửu Cửu bao lâu nay không đến gặp ngươi, chắc hẳn đã quên ngươi rồi!”

Đế Giang chẳng để tâm đến việc Giang Thành và Giang Tuyết Nhi đi hay ở, trong lòng hắn chỉ có mặt trời nhỏ của hắn mà thôi.

【Nàng rốt cuộc khi nào sẽ đến thăm ta? 】

【Nàng thật sự sẽ không đến nữa sao?】

Đế Giang tự hỏi, giọng nói toát lên sự cô đơn.

Sơ Dương đã nhóm được củi lửa, hắn thở dài một tiếng, đi đến chỗ hộp cơm mà Giang Thành và Giang Tuyết Nhi để lại, mở ra xem rồi nói: “Điện hạ, đừng nghĩ nhiều nữa, cơm đã mang đến rồi, ăn thôi?”

“Lúc công chúa đến, đồ ăn của chúng ta được cải thiện rất nhiều. Nhưng từ khi Giang Thành và Giang Tuyết Nhi lo việc đưa cơm, thức ăn của chúng ta ngày càng tệ hơn.”

“Hôm nay nhìn có vẻ được, ngài ăn một chút đi? Mai có khi chẳng còn gì đâu, có bữa nào ăn được thì cứ ăn.”

“Chuyện gì cũng có thể bỏ qua, nhưng không thể bỏ qua cái ăn.”

·

Về phía Cửu Cửu, sau khi Cẩu Đản tỉnh dậy, Cửu Cửu chuẩn bị dẫn cậu và Đại Hoàng ra ngoài đi dạo.

Đại Hoàng cần được dẫn đi dạo, nhưng gần đây vì dịch bệnh, các cung đều bị cấm đi lại, không thể đi lung tung. Cũng may hôm nay đã có phương thuốc trị dịch bệnh, không còn gì phải lo, mọi người mới có thể tự do đi lại.

Nhưng vừa lúc Cửu Cửu và Cẩu Đản định ra ngoài, họ bị Thập Tam Hoàng tử chặn lại.

Thập Tam Hoàng tử nhìn Cẩu Đản một cách khó hiểu, hỏi: “Ngươi sao lại tên là Cẩu Đản?” Cái tên gì kỳ lạ thế?

Cẩu Đản: “...”

Đây là câu hỏi gì vậy?

“Trả lời ta đi chứ?” Thập Tam Hoàng tử giục.

Cẩu Đản liếc nhìn Cửu Cửu rồi hỏi: “Vậy ngươi sao lại tên là Phượng Thiên Từ? Còn Cửu Cửu sao lại gọi là Cửu Cửu?”

“Không có lý do gì cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ca-nha-bao-quan-deu-dua-vao-doc-tieng-long-cua-ta-de-giu-mang-tieu-thuyet/chuong-79-ta-ten-la-hac-dan-nguoi-ten-la-phan-dan.html.]

“Vậy ta cũng không có lý do, chỉ là tên thôi mà.” Cẩu Đản nghiêng đầu: “Nếu nhất định phải tìm lý do thì là do cha ta nói, tên xấu dễ nuôi!”

“Tên xấu dễ nuôi?” Thập Tam Hoàng tử lẩm bẩm, rồi nói: “Vậy ta và Cửu Cửu cũng đổi tên đi? Như vậy cũng dễ nuôi.”

Thập Tam Hoàng tử vì bị giam cầm trong ngục suốt nhiều năm, không có cơ hội tiếp xúc với người khác, nên dù đã mười hai tuổi, hắn ta vẫn giữ nguyên sự trẻ con trong tính cách. Đôi mắt trong sáng của anh hiện lên sự ngây thơ, đến mức gần như ngớ ngẩn.

Lúc này, hắn ta chợt nghĩ ra một cái tên mới cho mình:

"Ta sẽ gọi mình là Hắc Đản (Trứng Đen), vì ta quá trắng, ta muốn đen hơn một chút, trông sẽ có vẻ nam tính hơn."

"Về phần Cửu Cửu, muội sẽ được gọi là Phấn Đản (Trứng Hồng), nữ nhi thì tên này nghe hay mà."

Cửu Cửu: "..."

Phấn Đản?!

Cửu Cửu ngơ ngác không nói nên lời.

【Thôi xong, Thập Tam ca lại phát bệnh rồi.】

【Cái gì mà Hắc Đản, Phấn Đản chứ, nghe thật khó chịu.】

【Thập Tam ca bệnh càng ngày càng nặng, không chỉ làm tổn thương hắn mà còn làm tổn thương cả ta. Tim Cửu Cửu đau nhói, nhưng ta cũng rất thương Thập Tam ca.】

Thập Tam Hoàng tử nghe thấy những suy nghĩ của Cửu Cửu, nhưng không hiểu lắm.

Tên hắn đặt không hay sao?

Hắn nghĩ nó rất ổn mà!

Cửu Cửu nhìn sang Cẩu Đản (Trứng Chó), nói: "Cẩu Đản, ngươi có thể giúp ta một việc được không?"

"Việc gì?" Cẩu Đản hỏi.

"Giúp ta đưa Thập Tam ca đi chữa bệnh được không? Bệnh của hắn cần phải chữa trị. Ta không thể để hắn tiếp tục như thế này. Cửu Cửu muốn Thập Tam ca khỏe lại, sống mạnh khỏe, mà Dì Thanh có y thuật cao minh, chắc chắn sẽ chữa được cho hắn."

"Bệnh phát điên?" Cẩu Đản ngạc nhiên hỏi.

Thập Tam Hoàng tử phản bác: "Ta không bị điên!"

Cửu Cửu bình tĩnh đáp: "Ừ, Thập Tam ca của ta đã bị điên, bị nhốt lâu quá nên phát điên."

Cẩu Đản nói: "Vậy chúng ta mau đi tìm mẫu thân ta."

Cửu Cửu: "Được."

Cẩu Đản, Cửu Cửu, cùng với Đại Hoàng, kéo Thập Tam Hoàng tử đến Thái y viện.

Ở trung tâm Thái y viện, có nhiều nồi lớn đang sôi sục, trong đó đun thuốc chữa dịch bệnh. Không gian Thái y viện ngập tràn mùi thuốc đậm đặc.

Các thái y đứng xung quanh, trông coi nồi thuốc. Mỗi người chỉ phải trông một nồi, nên công việc tạm thời không quá bận rộn.

Cửu Cửu cảm thấy yên tâm hơn.

Cô kéo Thập Tam Hoàng tử đến trước mặt Thanh Tử.

Bây giờ Thanh Tử đã trở thành Thanh Thái y.

Không chỉ được hoàng thượng tín nhiệm, sau khi viết ra phương thuốc chữa dịch bệnh, mọi người trong Thái y viện cũng rất kính trọng cô.

Thanh Tử vui vẻ làm việc, không giống như khi trước còn bán giày, ngày nào cũng u sầu.

Có được cuộc sống hôm nay, nàng vô cùng biết ơn những quý nhân đã giúp đỡ mình.

Lúc này, nàng đang cười vui vẻ nhìn nồi thuốc.

Thấy Cửu Cửu đến, nàng vội bước tới chào hỏi: "Công chúa, sao ngài lại đến đây?"

Công chúa là con của quý nhân, được quý nhân rất yêu thương, nên nàng cũng phải cẩn thận đối đãi.

Chưa kể công chúa còn rất xinh xắn, dễ thương. Dù không có sự liên hệ với quý nhân, Thanh Tử cũng sẽ yêu mến nàng.

Nàng ta nhìn Cửu Cửu và Cẩu Đản với ánh mắt trìu mến.

Cửu Cửu buồn bã nói: "Dì Thanh, nếu dì không quá bận, dì có thể xem giúp bệnh của Thập Tam ca không? Hình như bệnh của hắn ngày càng nặng hơn."

Loading...