Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cả Nhà Bạo Quân Đều Dựa Vào Đọc Tiếng Lòng Của Ta Để Giữ Mạng - Tiểu thuyết - Chương 94: Cảm ơn ân huệ của "chân gà"

Cập nhật lúc: 2024-10-16 15:25:14
Lượt xem: 206

Chương 94: Cảm ơn ân huệ của "chân gà"

Phượng Thái Vi cũng không ngờ rằng, một người hiện đại như cô lại có thể xuyên không sau khi ngủ một giấc và tỉnh dậy trong cuốn tiểu thuyết.

Dù cô có xuyên thành nữ chính được mọi người yêu quý, mở ra vô số may mắn trong câu chuyện, nhưng không hiểu sao thực tế lại khác so với diễn biến trong truyện.

Gần đây, nữ chính gặp phải nhiều bất hạnh. Phụ vương của nàng bị đưa vào ngục, mẫu phi vì cú sốc quá lớn mà hóa điên, còn nữ chính, chỉ là một đứa trẻ, rơi vào tình cảnh khó khăn, tuyệt vọng nhảy xuống hồ.

Và cô đến, tiếp nhận cái mớ hỗn độn này.

May mắn là cô biết Đế Giang chính là người sẽ trở thành hoàng đế tương lai thống nhất thiên hạ.

Hơn nữa, qua những gì đã xảy ra với Đế Giang, số phận của những người khác dường như cũng thay đổi, không hoàn toàn giống như trong truyện. Nhưng nam chính vẫn không thay đổi, và có lẽ tương lai cũng không.

Giờ cô chỉ cần từng bước tiếp cận nam chính, chắc chắn sẽ quay trở lại đúng quỹ đạo của số phận trong truyện, trở thành người chiến thắng cuối cùng, tức là hoàng hậu của B Quốc, cùng chia sẻ giang sơn với Đế Giang.

Thấy người đến đã lâu mà không nói gì, Đế Giang định gọi người đuổi đi.

Phượng Thái Vi vội kéo lại những suy nghĩ đang trôi dạt, nói: "Tiểu ca ca, ta tên là Phượng Thái Vi, bị tiếng tiêu của ngài thu hút mà tới."

"Chúng ta có thể cùng thổi một bản nữa không?"

Trong sách, nam chính Đế Giang rất ham học hỏi, tinh thông mọi thứ từ thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa.

Còn cô thì khác với nguyên chủ, người chẳng biết gì ngoài sự kiêu ngạo và ngu ngốc.

Cô lại tinh thông mọi thứ mà Đế Giang thích.

Đặc biệt là cây tiêu mà Đế Giang yêu thích nhất, cô chơi rất giỏi.

Cô nhất định có thể dùng điều này để xích lại gần Đế Giang, giành được cảm tình và sự yêu mến của hắn.

Nhưng Đế Giang nghe xong lại nhìn Phượng Thái Vi đầy cảnh giác.

Ngoại trừ Cửu Cửu, chẳng ai muốn đến gặp hắn, càng không muốn cùng một con tin như hắn hợp tấu thổi tiêu.

Mọi người trong hoàng cung Tây Sở này đều ngầm hiểu rằng phải tránh xa hắn.

Đặc biệt trong đêm yến tiệc giao thừa này, ngay cả lính gác cũng không muốn ở lại đây lâu.

Chỉ có Phượng Thái Vi là bỏ qua yến tiệc tưng bừng, chủ động tìm đến đây? Chuyện này thật kỳ lạ.

"Thế nào? Ngài không muốn sao?" Phượng Thái Vi hỏi.

"Xin mời về, ta không muốn." Đế Giang thăm dò từ chối.

Người bình thường đều có lòng tự trọng, nếu Phượng Thái Vi vì lời từ chối của hắn mà bỏ đi, thì nàng chẳng có gì mưu tính, chỉ đơn giản muốn hợp tấu một bản với hắn.

Nhưng nếu Phượng Thái Vi không đi, còn tiếp tục đề cập đến chuyện hợp tấu, thì chắc chắn nàng có mục đích gì đó với hắn, còn việc hợp tấu chỉ là cái cớ.

Hắn phải cẩn thận.

Phượng Thái Vi trong lòng chỉ nghĩ đến việc làm thân với Đế Giang, đâu biết hắn đang thăm dò mình.

Nàng không chịu rời đi, còn gấp gáp nói: "Tiểu ca ca, tiếng tiêu của ngài thực sự rất hay, ta rất muốn được hợp tấu cùng ngài, ngài đừng đuổi ta đi có được không? Nếu không, ta sẽ buồn lắm."

Đế Giang nghe vậy, ánh mắt lạnh lùng hơn, hắn nhét cây tiêu vào thắt lưng và siết chặt nắm tay.

Tiểu cô nương trước mắt quả nhiên có ý đồ với hắn.

Nhưng không biết là âm mưu gì?

Là mạng sống của hắn?

Hay thứ gì khác?

"Tiểu ca ca, sao ngài lại nhìn ta như vậy?" Phượng Thái Vi hỏi: "Chẳng lẽ trên mặt ta có gì bẩn sao?"

"Cút đi! Nếu không, ta sẽ không khách sáo nữa." Đế Giang tức giận nói.

Phượng Thái Vi vẫn không muốn đi, mục tiêu chưa đạt được, nàng không muốn bỏ cuộc dễ dàng như vậy.

Đột nhiên, Đế Giang lấy ra một con d.a.o găm, rút ra và chĩa thẳng vào Phượng Thái Vi, "Ngươi là ai phái đến?"

Các hoàng huynh hoàng đệ ở B Quốc đều mong muốn g.i.ế.c c.h.ế.t hắn.

Hắn luôn cảnh giác.

"Không ai phái ta đến cả, tiểu ca ca, tại sao ngài lại nghĩ như vậy?" Phượng Thái Vi nhìn con d.a.o găm trước mặt, cảm thấy vô cùng hoảng loạn. Nàng không hiểu vì sao mọi việc lại không diễn ra theo ý mình.

"Vậy thì cút đi!" Đế Giang nói, rồi gọi người, "Có thích khách!"

Đêm nay là đêm giao thừa, các lính gác ở chất quán đều lười biếng đi xem náo nhiệt, sau khi Đế Giang gọi người, không ai đến. Nhưng Phượng Thái Vi vẫn bị dọa sợ mà chạy đi.

Thực ra Phượng Thái Vi cũng có chút sợ hãi, lo rằng có ai đó sẽ nhìn thấy nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ca-nha-bao-quan-deu-dua-vao-doc-tieng-long-cua-ta-de-giu-mang-tieu-thuyet/chuong-94-cam-on-an-hue-cua-chan-ga.html.]

Đế Giang thu con d.a.o găm lại và gọi Sơ Dương đến.

"Điện hạ, có chuyện gì vậy?"

Đế Giang nói: "Hãy tìm cách điều tra xem, tiểu cô nương vừa rồi là ai? Có phải do mấy vị hoàng huynh hoàng đệ của ta phái tới ám sát không?"

"Vâng, thưa điện hạ."

Sơ Dương rời đi.

Đế Giang cất d.a.o găm, cầm lấy cây tiêu và tiếp tục thổi, trong tiếng tiêu đầy ắp sự buồn bã và cô quạnh.

Hắn là một người trầm uất và lạnh lùng, luôn khao khát ánh sáng của mặt trời.

Nhưng "mặt trời nhỏ" của hắn bây giờ lại không để ý đến hắn.

Đế Giang lộ rõ vẻ thất vọng.

Tiểu hoạn quan Tiểu Mãn, người mà Cửu Cửu từng để lại bên cạnh Đế Giang, đột nhiên xuất hiện, cung kính nói: "Điện hạ, Sơ Dương vừa mang sủi cảo đến, hiện đã được dọn lên bàn. Đêm giao thừa nên ăn sủi cảo đoàn viên, ngài cũng nên ăn một chút cho phải phép."

Đế Giang không trả lời.

Rõ ràng là hắn không muốn ăn.

Sủi cảo đoàn viên, phải ăn cùng với người mà hắn muốn đoàn tụ mới đúng.

Người hắn muốn đoàn tụ không có ở đây, nên hắn không ăn.

________________________________________

Tại Đức Lân ĐIện, hôm nay là gia yến của toàn bộ hoàng cung.

Cửu Cửu như thường lệ, bị một nhóm người vây quanh, ôm ấp, cưng nựng cả buổi, cuối cùng bữa tiệc mới bắt đầu.

Cửu Cửu ngồi trong lòng Chiêu Ninh Đế, lúc này, nàng đang thèm thuồng đĩa chân gà trước mặt Chiêu Ninh Đế.

Chân gà thơm quá!

Tối nay nàng chưa ăn gì, đói bụng quá.

Cửu Cửu nhìn đĩa chân gà, liên tục nuốt nước bọt, thèm đến phát điên.

Chiêu Ninh Đế nhìn thấy nhưng không đưa chân gà cho nàng, vì hôm nay tại gia yến sẽ công bố đại danh và phong hiệu của Cửu Cửu. Trước đây, vì giới tính của Cửu Cửu chưa rõ ràng nên Chiêu Ninh Đế vẫn chưa ban tên.

Giờ đây, giới tính của Cửu Cửu đã được xác định, và ngày hôm nay lại là dịp đặc biệt, rất thích hợp để ban tên và công bố.

Không thể để cô vừa nhai chân gà vừa tiếp chỉ tạ ơn được.

Phúc An tự mình đọc chỉ dụ.

Đại danh của Cửu Cửu là: Yến Nguyệt, Phượng Yến Nguyệt.

Lấy từ hai chữ đầu của câu thơ "Yến tự hồi thời, Nguyệt mãn Tây lâu".

Ý nghĩa là Chiêu Ninh Đế đã chờ đợi tiểu công chúa này từ lâu, cuối cùng nàng cũng đã chính thức trở về bên cạnh ông với thân phận là một nữ nhi, khiến cuộc đời ông trở nên trọn vẹn.

Phong hiệu của Cửu Cửu là Vĩnh Lạc, mang ý nghĩa luôn an yên và vui vẻ.

Mọi người trong hoàng cung nghe xong đều có chút khó hiểu.

Hoàng thượng thực sự coi Cửu Cửu là con gái? Vì thế mới ban cho cô tên của nữ nhi và phong hiệu chỉ dành riêng cho nữ nhi sao?

Hoàng thượng quên mất rồi à?

Ngài từng để công chúa giả nam trang cơ mà?

Thực ra công chúa là nam!

Mọi người trong hoàng cung không dám vạch trần sự thật vì sợ hãi hoàng thượng.

Nhưng rõ ràng, hoàng thượng đã biến giả thành thật.

Mọi người nhìn về phía Thái hậu, chẳng lẽ Thái hậu cũng không có ý kiến gì sao?

Thái hậu không có ý kiến.

Vào fb của tài khoản Chu Yêu Yêu để xem trước 10 chương tại: https://www.facebook.com/profile.php?id=61566541635062

Bà rất vui mừng vì cháu gái của mình đã có tên và phong hiệu.

Mọi người lại nhìn về phía Lý phi, chẳng lẽ Lý phi nương nương cũng không có ý kiến gì sao?

Lý phi không hề có bất cứ phản đối nào, nàng cũng rất hài lòng.

Mọi người: "..."

Xong rồi, xong rồi, tất cả đều phát điên rồi.

Hoàng đế, Thái hậu, Lý phi: Các ngươi chẳng hiểu gì cả.

Cửu Cửu vừa nghĩ về đĩa chân gà, vừa quỳ xuống giữa đại điện tiếp chỉ tạ ơn: "Cảm tạ chân gà long ân, chân gà tiếp chỉ...."

Loading...