Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 109
Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:50:08
Lượt xem: 44
Hai mắt Kỷ Yến Xuyên lập tức sáng lên, anh ấn mở màn hình, phía trên hộp thoại hiển thị "Đối phương đang nhập..."
Hàm Hàm phải cố gắng: "Nhưng sáng ngày mai em muốn đi triển lãm thế giới, buổi tối anh có thời gian không?"
Khóe môi Kỷ Yến Xuyên nhếch lên, gõ xuống mấy chữ.
Yến: "Có rảnh, em muốn ăn gì?"
Hàm Hàm cố gắng: "Gì cũng được. Hải Thành có món gì đặc sắc không?"
Yến: "Anh biết một nhà hàng đặc sản ở Hải Thành, món ăn rất đặc biệt, chúng ta có thể cùng đi thử một chút."
Hàm Hàm phải cố gắng: "Được, nhưng em có thể đi cùng bạn em không? Anh có phiền không?"
Yến: "Không phiền đâu. Thật vinh dự khi được mời em đi ăn tối với bạn bè."
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Quý Tư Hàm nhìn Kỷ Yến Xuyên gửi tới những lời này, cô gần như có thể tưởng tượng được vẻ mặt Kỷ Yến Xuyên chính miệng nói ra những lời này.
Có lẽ là vẻ mặt trịnh trọng, có lẽ là cười, có lẽ là mặt mày hớn hở.
Bất tri bất giác, hai má cô dần ửng hồng, không giấu được ý cười.
Hàm Hàm phải cố gắng: "Được. Vậy chúng ta hẹn khi nào?"
Yến: "Các em đi chơi xong về có thể còn chuẩn bị một chút. Em cứ tính đi rồi cho anh hay. Lúc nào anh cũng rảnh."
Quý Tư Hàm cắn môi, bị năm chữ "Lúc nào anh cũng rảnh" chọc cho cả người nóng dần lên.
Trong đầu cô bất giác tưởng tượng Kỷ Yến Xuyên đánh mấy chữ này, trong lòng như có chú nai chạy loạn.
Hàm Hàm phải cố gắng: "Hội chợ thế giới đóng cửa lúc bốn giờ chiều, vậy sáu giờ chúng ta gặp."
Yến: "Được."
Yến: "Có thể cho anh biết địa chỉ khách sạn không? Đến lúc đó anh đi đón các em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-109.html.]
Quý Tư Hàm do dự một chút, ngoan ngoãn nói địa chỉ cho Kỷ Yến Xuyên.
Hàm Hàm phải cố gắng: "Nhà hàng có yêu cầu trang phục gì không?"
Yến: "Không cần. Em chỉ cần người đến là tốt rồi."
Hàm Hàm phải cố gắng: "Được."
Hàm Hàm phải cố gắng: "Đến lúc đó gặp lại."
Yến: "Hẹn gặp lại."
Kỷ Yến Xuyên đánh ra mấy chữ này, trong mắt ôn nhu cùng chờ mong cơ hồ muốn tràn ra.
Hàn Tại mở cửa đi vào, thấy Kỷ Yến Xuyên như vậy, biểu tình trên mặt như là thấy quỷ.
"Ai?" Kỷ Yến Xuyên biến sắc, ánh mắt sắc bén nhìn về phía người tới.
Hàn Tại co rúm lại một chút, yếu ớt nói: "Thưa ngài, là tôi."
"Là cậu à." Biểu tình Kỷ Yến Xuyên thả lỏng một chút, anh tựa lưng vào ghế.
"Sao không gõ cửa?"
"Tôi gõ cửa, ngài không nghe thấy." Hàn Tại trong lòng oán thầm, không biết cùng ai nói chuyện phiếm, vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo.
"Ừ. Chuyện gì?" Kỷ Yến Xuyên cũng không thèm để ý.
"Đây là văn kiện ngài muốn."
Hàn Tại đặt tập tài liệu trong tay trước mặt anh: "Đây là hạng mục ngày mai muốn nói, còn có những văn kiện này cần ngài ký tên."
Kỷ Yến Xuyên cầm bút máy, thờ ơ ký tên mình lên từng văn kiện.
Ngay lúc Hàn Tại cất kỹ văn kiện, xoay người rời đi, chợt nghe Kỷ Yến Xuyên nói nhỏ: "Đêm nay tăng ca. Ngày mai tôi có việc."