CÁCH ĐẶC BIỆT ĐỂ THEO ĐUỔI VỢ - Chương 5 - End
Cập nhật lúc: 2024-08-22 09:47:11
Lượt xem: 270
11.
Sáng sớm hôm sau, tôi bị đánh thức bởi những nụ hôn chào buổi sáng giống chú chó con của Hạ Khai.
Sao anh dính người vậy.
Lúc tiễn anh đi làm, anh đi một bước quay đầu ba lần.
Tôi nhìn mà buồn cười, cuối cùng lấy tay đẩy anh ra ngoài.
Tiễn người đi rồi, tôi lại về giường ngủ bù.
Hạ Khai bật toàn bộ hỏa lực, tôi không chống đỡ nổi.
Tôi cảm giác xương cốt cả người sắp rời ra rồi.
Nhớ lại tối qua anh vừa điên, vừa hỏi tôi như thế có giống trong sách không, cả người tôi nóng lên như phải bỏng.
Một giấc ngủ bù tới tận hai giờ chiều.
Điện thoại toàn là tin nhắn của Hạ Khai.
【Dậy chưa vợ? 】
【Uống canh không? Anh gọi cho em nhé? 】
【Còn chưa tỉnh à? 】
【Làm em mệt rồi, anh xin lỗi. 】
【Vợ ơi, tối nay muốn ăn gì? Anh làm cho em, tuy anh không biết nhưng anh có thể học. 】
【Vợ ơi, thời gian ở bên em ít quá, hay là anh từ chức nhé, để thằng em họ quản lý công ty. 】
【Năm tiếng không được gặp vợ, nhớ em…. 】
Tôi thật sự cạn lời với anh, anh thật sự đã giải phóng bản thân rồi.
Nhớ lại tối qua, anh nói anh uống nhiều rượu một chút là không dám về nhà, sợ say rượu làm nũng, làm tôi biết anh trẻ con.
Cho nên mỗi lần uống nhiều, anh lại tủi thân ra khách sạn ngủ tạm một đêm.
Giỡn hả, nếu tôi mà thấy, tôi còn thích c.h.ế.t đi được ấy.
Chó con tủi thân làm nũng, ai không muốn thấy.
Nói đến cái này, truyện của tôi còn chưa cập nhật đây, lần trước đang viết đến đoạn nam chính uống say.
Tôi vội dậy khỏi giường để cập nhật chương mới.
A, chương truyện hôm nay, tôi vừa cười vừa gõ chữ, a, ngọt quá đi mất.
Tôi nhắn tin cho con bạn, hỏi nó có muốn đi uống cà phê không.
Kết quả mãi đến khi Hạ Khai tan làm về đến nhà, vẫn không nhận được tin nhắn của nó.
Hạ Khai đang ở phòng bếp nghĩ xem làm cá hấp như thế nào, tôi thì làm ổ trên sô pha nghỉ ngơi.
Cuộc sống kiểu này thiệt là sung sướng quá đi?!
Ba tháng sau khi tôi và Hạ Khai hòa hợp, tôi kiểm tra ra có bầu lần hai.
Tôi vui vẻ nói tin này cho anh, nhưng anh lại nhíu mày.
Lòng tôi nháy mắt lạnh đi, suy nghĩ bắt đầu bay xa.
Cuối cùng tổng kết, Hạ Khai không yêu tôi!
Tôi muốn đóng gói hành lý, ở riêng!
Hạ Khai bất đắc dĩ kéo lại vali của tôi: “Anh chỉ sợ em khổ, lúc em sinh Cầu Cầu, anh xém ngất vì sợ đấy, giờ anh sợ em phải chịu đau một lần nữa.”
Nghe thế, tôi mới yên tâm.
“Nhưng em vẫn muốn sinh con gái, như Oa Oa ấy, thơm thơm ngọt ngọt.”
Hạ Khai: “Vậy anh cũng muốn.”
Thế là, bảy tháng sau, tôi sinh được một cô con gái trắng trẻo mập mạp.
Cầu Cầu kéo tay em, cười đến híp tịt cả mắt.
Sau khi sinh tôi được đẩy ra, Hạ Khai cứ loay hoay xung quanh, sợ tôi khó chịu ở đâu.
Thấy anh như vậy, tôi còn gì mà không dám xác nhận anh thật sự yêu tôi chứ?
Anh thấy tôi mãi nhìn anh, bèn nhẹ nhàng hôn lên tay tôi, sau đó nói một câu mà ngày nào anh cũng nói với tôi một lần: “Anh yêu em, vợ của anh.”
12.
Góc nhìn của Hạ Khai.
Năm thứ tư tôi đi thực tập, lúc về trường lấy tài liệu, tôi quen một đàn em khóa dưới.
Lúc cười trông cực kỳ đáng yêu, người cũng xinh xắn.
Khi em nói chuyện với tôi, tôi cảm thấy trong mắt em có ánh sáng, thực sự xinh đẹp.
Vốn định theo đuổi em, kết quả lại nghe có người theo đuổi em, em lại nói học tập quan trọng, phải chuyên tâm học hành.
Vậy nghĩa là đợi em tốt nghiệp xong là tôi có thể tán em rồi?
Tốt nghiệp xong, tôi về trường diễn thuyết, em hỗ trợ sau cánh gà, tôi nghe em nói thích tổng tài bá đạo.
A, bây giờ tôi đã là tổng tài rồi, chỉ thiếu bá đạo thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cach-dac-biet-de-theo-duoi-vo/chuong-5-end.html.]
Tổng tài bá đạo diễn thế nào nhỉ?
Tôi tra cứu rất nhiều phim truyền hình, đại khái cũng biết dáng hình ra làm sao.
Em sắp tốt nghiệp rồi, tôi đã tán em được chưa?
Ngay lúc tôi suy xét làm sao để ra tay thì tôi nhận được một tập sơ yếu lí lịch do thư ký đưa tới.
Hồ sơ của em nằm lẫn trong đó, nhưng tôi chỉ nhìn một cái là phát hiện.
Trên ảnh em cười rất vui vẻ, hệt như lần đầu tiên tôi thấy em.
“Cô này, làm trợ lý tổng giám đốc.”
“Nhưng mà, cô ấy vừa tốt nghiệp, có nên để cô ấy làm trợ lý ban nghiệp vụ trước không ạ?”
Tôi lắc đầu: “Thời điểm thực tập cô ấy đã làm ở công ty top 500 thế giới rồi, tôi tin cô ấy có khả năng, tôi sẽ tự tay chỉ việc.”
Tôi có thể thấy vẻ kinh ngạc trong mắt thư ký, nhưng tôi mặc kệ.
Tôi là gã yêu đương não tàn, tôi chỉ muốn để em làm trợ lý của tôi.
Em tới làm trợ lý cho tôi, năng lực làm việc của em rất mạnh.
Hoàn toàn có thể đảm nhiệm trọng trách.
Tôi phát hiện, em thường ngắm nhìn tôi, có phải em cũng hơi thích thích tôi không?
Tôi kéo kéo cổ tay ảo, quả nhiên, tôi diễn vai tổng tài bá đạo quá xuất sắc.
Cô gái, thích tôi rồi phải không?
Vậy hai ta coi như tình đầu ý hợp rồi.
Nhưng tôi sợ tôi hiểu sai ý, vì thế tôi thả tin tức tôi bị phụ huynh giục lấy vợ.
Quả nhiên, tần suất em xuất hiện trước mặt tôi tăng lên nhiều.
Nếu đã vậy, hai ta kết hôn sinh em bé thôi.
Tối đó tăng ca, tôi nói với em trong nhà có buổi tụ họp, bắt tôi phải mang bạn gái về, tôi muốn nhờ em giúp.
Em đồng ý ngay, không hề do dự.
Quả nhiên, em yêu tôi lắm rồi.
Tôi lên mạng xem tổng tài bá đạo cầu hôn kiểu gì.
Cuối cùng, tôi sắp xếp một khung cảnh thật hoành tráng dưới công ty, cầu hôn em trước mặt toàn bộ nhân viên công ty.
Tuy trong mắt em có chút gì đó mơ hồ, nhưng vẫn vui vẻ nhận lời cầu hôn của tôi.
Vì sao trong mắt em lại mơ hồ nhỉ? Tôi không biết, nhưng tôi thấy chẳng quan trọng.
Cưới nhau về tình cảm của chúng tôi vẫn êm thấm, em chăm sóc tôi và con rất chu đáo.
Em quá hoàn hảo, hoàn hảo đức mức…tôi luôn cảm thấy em không phải người ở thế giới này.
Kết hôn tròn 5 năm, tôi mua hoa, mua dây chuyền, mua bánh ga tô, đặt nhà hàng, chuẩn bị vui vẻ chúc mừng với vợ yêu.
Kết quả em nói em muốn ly hôn.
Ông trời ơi, giây phút đó, bầu trời của tôi sụp đổ.
Nhưng tôi phải bình tĩnh, em thích người chín chắn, không bao giờ hoảng hốt, vậy nên tôi lại nhịn, tuy trong lòng tôi khóc ròng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ nhẹ nhàng như mây bay.
Tốt, giữ vững như thế, Hạ Khai, cố lên.
Sau đó em đồng ý ở riêng, cái nĩa trong tay tôi rơi xuống đất.
Sau khi tách ra tôi rất khó chịu, thế nên tôi tìm đủ cơ hội để gặp em.
Kết quả tôi và chồng bạn thân của em bàn chuyện làm ăn xong, hôm ký hợp đồng, anh ta gửi cho tôi một đoạn video.
Vợ tôi đang nhảy ở quán bar!!!
Hai mắt tôi tối sầm, tôi cảm thấy em sắp đá tôi rồi.
Tôi suýt nữa thì bật khóc vì tức, nhưng tôi nhịn, tổng tài bá đạo là phải nhịn.
Khi tôi đưa em về nhà, đầu tôi chẳng còn suy nghĩ rõ ràng được nữa, tôi thấy em muốn tìm con cún khác, tôi không phải con cún duy nhất của em nữa rồi.
Tim tôi đau lắm.
Kết quả, cuối cùng tôi phát hiện tất cả là hiểu lầm.
Em không thích tổng tài bá đạo, tôi mất công diễn 7 năm trời.
Em gả cho tôi vì thích tôi, không phải vì thích tổng tài bá đạo, ha ha.
Tôi rất vui, tôi thuộc lòng những đoạn tiểu thuyết em viết, còn đưa chúng vào thực tiễn.
Tôi nhìn khuôn mặt ngủ say của em, nhìn thế nào cũng thấy yêu.
Nếu vợ tôi không chê tôi trẻ con, vậy tôi có thể quay về làm chính mình.
Bây giờ em cũng chẳng diễn nữa, tôi càng yêu hơn.
Tôi thề, tôi sẽ yêu vợ suốt đời.
♥
(Hết)