Cách “vả mặt” bạn cùng phòng - Ngoại truyện 1 - 2
Cập nhật lúc: 2024-10-02 17:15:14
Lượt xem: 55
Cận Tuấn Thần tận tâm tận lực đưa ông ngoại đến căn biệt thự mà bố mẹ tôi đã mua, ông Kính cũng ở đó.
Hai ông già vừa gặp đã khen ngợi nhau trong thương trường, khen ngợi một lúc ngập tràn lời hoa mỹ, thì hai ông lại bắt đầu chê bai nhau.
Trà Sữa Tiên Sinh
Ông ngoại chế giễu ông Cận tuổi đã cao mà vẫn chưa có cháu bồng, ông ấy sắp được bồng chắt rồi.
Ông Cận tức giân cầm gậy lên định đánh.
Tinh thần của hai ông thật tốt.
Tốt đến mức tôi cũng ghen ty.
Lúc đó tôi đang gọt táo, không chú ý, suýt chút nữa lưỡi d.a.o đ.â.m vào lòng bàn tay.
Vào khoảnh khắc quan trọng, một bàn tay lớn không nói một lời lấy d.a.o gọt trái cây ra khỏi tay tôi.
Tôi ngước mắt lên, chỉ thấy Cận Tuấn Thần với vẻ mặt thờ ơ, cầm lấy quả táo rồi tiếp tục gọt vỏ.
Anh ấy thao tác thành thạo, chẳng mấy chốc đã gọt được một dải vỏ dài, lượn lờ trong không trung, đường cong đẹp mắt.
Ngược lại, nhìn những miếng tôi gọt trước đó, to nhỏ lẫn lộn, chẳng ra gì cả.
Tôi cười gượng: "Không ngờ chú hai giỏi nhiều mặt thật."
"Cảm ơn lời khen."
Cận Tuấn Thần đưa quả táo đã gọt xong cho tôi, rồi kéo một tờ giấy vệ sinh, lau tay và con dao, cuối cùng nhét cả giấy và d.a.o vào tay tôi.
"Từ Hoan Hoan, theo tôi ra ban công, tôi có việc muốn nói với em."
Anh đứng dậy, chỉnh lại những nếp gấp trên quần áo, rồi đi ra ngoài.
Tôi do dự một chút, nhưng vẫn đi theo.
Gió trên ban công thổi mạnh, làm cho màu đỏ thẫm trong tay anh lập lòe không chắc chắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cach-va-mat-ban-cung-phong/ngoai-truyen-1-2.html.]
Tôi ngạc nhiên, vô thức hỏi: "Khi nào chú bắt đầu hút thuốc vậy?"
"Liên quan gì đến em?" Anh nhìn tôi.
Tôi im lặng.
Cả hai không nói gì thêm.
Cho đến khi điếu thuốc gần cháy hết, đốt vào ngón tay anh, anh mới dập tắt và ném vào thùng rác.
Rồi anh hỏi tôi: "Em đã đi xem mắt chưa?"
Không hiểu sao tôi cảm thấy hơi chột dạ, mập mờ đáp: "Con trai bạn thân của mẹ em, bảo là để kết bạn nhiều hơn, sau này có thêm con đường để đi."
Nói xong, tôi nghe thấy anh cười khẩy một tiếng khó hiểu.
Tôi bực mình, lần đầu tiên bỏ đi sự tôn trọng với anh, bật lại: "Tưởng ai cũng như chú, ba mươi mấy tuổi rồi vẫn là lão độc thân!"
Điều khiến tôi ngạc nhiên là Cận Tuấn Thần đã ba mươi lăm tuổi, vẫn chưa có ý định lập gia đình.
Khiến ông Cận lo lắng không ngủ được, sợ rằng sau khi ông ấy qua đời, anh vẫn độc thân, nhà họ Cận sẽ tuyệt hậu.
Vì vậy, những năm qua, từ tiểu thư danh gia vọng tộc đến các cô gái nhỏ nhắn, đều được đưa đến trước mặt anh như trong cuộc thi tuyển.
Nhưng tất cả đều bị anh từ chối.
Cuối cùng xuất hiện tin đồn rằng Cận Tuấn Thần là người đồng tính.
Ông Cận từng nói một cách tế nhị: "Ba cũng khá thoáng, nếu có người mình thích thì đưa về xem… thanh niên các con không phải hay nói một câu sao? Gọi là tình yêu không phân biệt giới tính."
Nhưng Cận Tuấn Thần vẫn không có động thái gì.
Sau vài lần cố gắng, ông Cận hoàn toàn từ bỏ.
Độc thân thì độc thân, thời buổi này cũng không bắt buộc phải kết hôn sinh con thì cuộc sống mới trọn vẹn.
Kính Tuấn Thần nhìn tôi chằm chằm, giọng trầm thấp: "Từ Hoan Hoan, em cũng không còn nhỏ nữa, tôi muốn nói chuyện với em về những vấn đề chỉ người lớn mới nói."