Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cẩm Thuỷ Thang Thang - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-08-04 20:22:59
Lượt xem: 115

"Cha, sao cha có thể nói như vậy? Mẹ và A Nguyệt cũng là vì con, vì Cố gia chúng ta."

"Vậy thì càng không thể đưa tiề n chuộc, rõ ràng là có người muốn vét sạch Cố gia chúng ta, chơi trò này, ta mới là lão tổ tông, bọn chúng còn non và xanh lắm."

"Vậy chẳng lẽ không quản sống ch ết của mẹ và A Nguyệt sao?"

"Quản thế nào, thiên hạ này phụ nữ nhiều vô kể, không có người này còn có người khác. Tối đa là con nâng Giang Ninh lên làm chính thê, coi như là chút tình nghĩa tỷ muội của bọn họ."

Cố Tử Uyên nhìn cha mình, thất vọng tột độ.

Ban đầu hắn còn tưởng rằng cha mẹ mình là vợ chồng ân ái, tưởng rằng cha nhiều năm như vậy ngay cả một tiểu thiếp cũng không có, là vì trong lòng chỉ có mẹ.

Không ngờ đến ngay cả chút tiề n này cũng không muốn bỏ ra.

Cố Chấn Thanh cười ha hả: "Con cho rằng ta không muốn sao? Con đi hỏi mẹ con xem, năm đó bà ta đã hại ch ết bao nhiêu tiểu thiếp của ta rồi?"

"Ta là không muốn đem phúc khí mà tổ tông mười tám đời Cố gia tích góp lại đều lãng phí hết, cho nên mới quyết định từ nay về sau không nạp thiếp."

"Ta nhẫn nhịn bà ta nhiều năm như vậy, đã coi như là nhân từ nín nhịn rồi, cho dù không chuộc bà ta, bà ta cả đời này cũng không sống uổng phí rồi."

Cố Tử Uyên nghe vậy, xoay người xông ra ngoài.

Cố Chấn Thanh biết tính tình đứa con trai này, đuổi theo phía sau, gầm lên: "Con cũng đừng có mơ tưởng đến chuyện báo quan, ta đã sớm chào hỏi phủ nha rồi, chuyện này bọn họ sẽ không quản đâu!"

Cố Tử Uyên hai mắt đỏ bừng, quay người nhìn cha mình, trên mặt đầy bi thương.

"Không cần phiền cha, con sẽ tự mình đi cứu bọn họ."

---

15.

Phủ nha quả nhiên từ chối lời cầu cứu của Cố Tử Uyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cam-thuy-thang-thang/chuong-12.html.]

Bức thư tống tiề n kia ở trong tay Cố Chấn Thanh, không có thư tống tiề n, phủ nha liền liên tục thoái thác, bảo Cố Tử Uyên đừng có lấy chuyện báo án ra đùa giỡn.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Cố Tử Uyên lại đi tìm những chưởng quầy của hiệu buôn Cố gia.

Nhưng mà không có Cố Chấn Thanh cho phép, những chưởng quầy đó sao dám tự ý xuất tiề n ra.

Cố Tử Uyên tứ cố vô thân, cuối cùng chỉ có thể đến Giang gia.

Hắn không ngờ tới, ta đã sớm chờ hắn ở Giang gia rồi.

Ta đẩy một cái hộp đến trước mặt hắn.

Cố Tử Uyên ngẩn người một lúc mới mở ra, trong nháy mắt sững sờ.

Bên trong hộp là mấy xấp ngân phiếu, ước chừng sơ bộ, ít nhất cũng phải hai vạn lượng.

Hắn kinh ngạc nhìn ta.

Ta thấp giọng nói:

"Giang gia không có tài lực hùng hậu như Cố gia, cha thiếp gom góp hết, cũng chỉ có bấy nhiêu đây thôi."

"Thiếp nghĩ, bọn cướ p là cầu tài, cũng sẽ không muốn tay không mà về."

"Bất kể như thế nào, trước tiên cứ mang số tiề n này đi cứu mẹ và tỷ tỷ, có thể cứu được một người là một người."

Cố Tử Uyên nắm lấy tay ta, mắt ngập tràn nước, hồi lâu không nói nên lời.

Hôm sau, Cố Tử Uyên trực tiếp xuất phát từ Giang gia đi giao tiề n chuộc.

Giang bá phụ kiên trì muốn đi cùng hắn: "Ta buôn bán nhiều năm, cũng quen biết một số người trong giới giang hồ, lúc mấu chốt nói không chừng có thể giúp được việc."

Cố Tử Uyên rối như tơ vò, đương nhiên là đồng ý.

Loading...