Cẩm Thuỷ Thang Thang - Chương 16: .
Cập nhật lúc: 2024-08-04 20:23:07
Lượt xem: 168
Cố Chấn Thanh không khuyên Cố Tử Uyên nâng ta lên làm chính thê nữa.
Cố Tử Uyên sau khi biết chuyện ta làm, càng thêm áy náy với ta.
Ta an ủi hắn: "Chẳng phải chàng đã hứa với tỷ tỷ hai năm sao? Bây giờ mới chỉ qua nửa năm, cần gì phải gấp gáp như vậy? Có quyết định gì, chờ đến hai năm sau rồi nói cũng không muộn."
Cố Tử Uyên sững sờ, cảm xúc trong đáy mắt dần trở nên phức tạp.
Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta: "A Ninh, ta hứa với nàng, hai năm sau, ta nhất định sẽ không để nàng phải chịu ấm ức nữa."
Ta gật gật đầu.
Còn một năm rưỡi, đủ rồi.
Mùa hoa quế nở rộ, Cố Tử Uyên rốt cuộc cũng chờ được đến kỳ thi mùa thu, một lần đỗ đầu.
Sang năm thi Đình càng là vượt qua mọi cửa ải, thi đỗ tiến sĩ, đứng đầu bảng vàng.
Cố Tử Uyên cho rằng tất cả những điều này đều là nhờ ta chăm sóc: "A Ninh, không có nàng, sẽ không có ta ngày hôm nay."
Cố Chấn Thanh vui mừng khôn xiết, không còn chút nào nghi ngờ ta nữa, coi ta như người nhà mà đối đãi.
Còn mời Giang bá phụ Giang bá mẫu đến Cố gia, cùng nhau ăn mừng.
Tối hôm đó, Cố Tử Uyên uống rất nhiều rượ u, lúc say khướt, ta dìu hắn về phòng.
Dưới ánh nến, mặt hắn hơi ửng đỏ, nhìn ta bằng ánh mắt sâu thẳm: "A Ninh, ta làm được rồi, rốt cuộc ta cũng có thể làm quan rồi."
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Ta cầm khăn tay lau mồ hôi cho hắn: "Vì sao chàng nhất định phải thi khoa cử?"
Cố gia là nhà giàu nhất Giang Nam, cả đời này cho dù hắn gãy chân không làm gì cả, cũng là cơm ngon áo đẹp.
Cần gì phải vất vả độ c sách như vậy?
"Chính là vì ta không thiếu gì cả, cho nên ta mới phải làm quan."
"Trên đời này có quá nhiều vị quan tốt lúc mới nhậm chức đều một lòng muốn làm nhiều việc cho bá tánh, lại bị quyền quý uy h.i.ế.p dụ dỗ, cuối cùng không thể không đồng lõa với bọn họ."
"Ta đi làm quan, ít nhất những người đó không thể dùng tiề n tài dụ dỗ ta, ngược lại còn sẽ vì ta xuất thân thương nhân, mà không dám giở trò trước mặt ta."
Ta nhất thời nghẹn lời.
Nhớ đến kiếp trước về sau, Cố Tử Uyên làm quan, quả thật đã thực hiện lời hứa, sáng suốt công minh, lo cho dân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/cam-thuy-thang-thang/chuong-16.html.]
Nếu như mười năm trước cha mẹ ta còn sống mà cũng có quan phụ mẫu như vậy, có lẽ bọn họ đã không ch ết oan uổng.
Người ch ết đã khuất, người sống luôn phải làm gì đó cho bọn họ.
Tuy rằng đã muộn mất mười năm, có thể chờ được một người thích hợp để kẻ thù đền tội, cũng đủ để an ủi vong linh của bọn họ rồi.
Ta nhìn Cố Tử Uyên, hắn đã chìm vào giấc ngủ.
Ta nhẹ giọng nói: "Ngủ ngon, mơ đẹp."
Dù sao giấc ngủ ngon như vậy, hắn sẽ rất nhanh không thể có được nữa.
---
22.
Với thành tích của Cố Tử Uyên ở kỳ thi Đình, đáng lẽ hắn có thể vào Hàn Lâm Viện làm quan.
Nhưng mà hắn lại xin ân điển, đến địa phương nhậm chức.
Mặc dù Cố Chấn Thanh rất không vui, nhưng nghĩ đến con trai ở địa phương nếu như lập được công lao, cũng có thể được điều về kinh thành, đến lúc đó con đường quan trường sẽ càng thêm thuận lợi, liền không nói gì nữa.
Ngày thánh chỉ ban xuống, ta đến phòng Sầm Tâm Nguyệt.
"Tỷ tỷ bây giờ là phu nhân của tri châu ngũ phẩm rồi, vui mừng không?"
"Cố thiếu gia thật sự là tình thâm nghĩa trọng, cho dù đến phủ Giang Lăng nhậm chức, cũng muốn dẫn theo tỷ đi cùng, để tiện chăm sóc tỷ."
"Nhưng mà hắn là quan phụ mẫu một châu, bận trăm công nghìn việc, sao có thể bị một kẻ tàn phế như tỷ liên lụy chứ?"
"Cho nên ta đã quyết định ở lại chăm sóc tỷ, để cho hắn an tâm nhậm chức."
Sầm Tâm Nguyệt nghe vậy, cơ thể không thể cử động lại bắt đầu co giật, hai mắt trừng lớn nhìn ta chằm chằm, như thể muốn ăn tươi nuốt sống ta.
Đây là điều đương nhiên.
Những ngày này Tỷ ấy nằm trên giường sống không bằng ch ết, tín niệm duy nhất chống đỡ Tỷ ấy sống sót, chính là tình yêu sâu đậm không rời không bỏ của Cố Tử Uyên.
Mỗi lần gặp Cố Tử Uyên xong, Tỷ ấy đều sẽ lại dấy lên ý chí sinh tồn, ngoan ngoãn uống thuố c, ngoan ngoãn ăn cơm.
Có lẽ trong lòng Tỷ ấy còn đang nghĩ, nói không chừng có một ngày mình có thể khôi phục lại, vạch trần tội ác của ta, lật ngược tình thế.
Bây giờ ta lại muốn chia rẽ Tỷ ấy và Cố Tử Uyên, chẳng khác nào muốn cắt đứt đường sống của Tỷ ấy.
Sao Tỷ ấy có thể không phẫn nộ chứ?